Giáo án Sinh lý học ở trẻ em
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Giáo án Sinh lý học ở trẻ em", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tài liệu đính kèm:
- giao_an_sinh_ly_hoc_o_tre_em.pdf
Nội dung text: Giáo án Sinh lý học ở trẻ em
- CHỦ ĐỀ 4 (4 tiết) Sinh lí hệ cơ – xương của trẻ em Hoạt động 1. Tìm hiểu sinh lí hệ xương Thông tin A. Thông tin cơ bản 1.1. Hệ xương 1.1.1. Chức năng của xương Xương có cấu trúc rắn chắc cho nên xương là bộ khung của cơ thể, tạo thành hình dáng của cơ thể và là chỗ dựa cho các cơ quan. Xương tạo thành khoang chứa và bảo vệ các cơ quan bên trong. Cùng với cơ, xương làm cho cơ thể vận động được. 1.1.2. Cấu tạo của xương Mặt ngoài của xương được cấu tạo bởi mô liên kết, tạo thành màng xương. Có 2 loại mô xương: mô xương cứng và mô xương xốp. Trục giữa của các xương dài thì rỗng, chứa tuỷ xương. ở trẻ em, tất cả các khoang xương đều chứa tuỷ đỏ, có chức năng tạo máu cho cơ thể. ở người lớn, một số tuỷ đỏ biến thành tuỷ vàng và không có khả năng tạo máu. ở các xương ngắn, xương dẹp thì mô xương xốp chứa tuỷ đỏ và các nan xương xốp xếp theo hướng chịu lực tác động. Các xương được nối với nhau bởi các khớp. Có 2 loại khớp: khớp bất động và khớp động. Thành phần cấu tạo của xương gồm có: 1/3 là chất hữu cơ và 2/3 là chất vô cơ. Chất hữu cơ dẻo, bền, chắc và có tính đàn hồi cao. Chất vô cơ chủ yếu là CaCO3 và Ca3(PO4)2 làm cho xương cứng rắn. Nhờ sự phối hợp của hai chất này mà xương có thuộc tính bền chắc và cứng rắn. ở trẻ em, trong xương chất hữu cơ chiếm ưu thế hơn nên xương mềm, dễ bị
- biến dạng nếu trẻ đi, đứng, ngồi không đúng tư thế. ở người già, chất vô cơ nhiều nên xương dòn, dễ gãy. Bộ xương người gồm khoảng 200 xương, chia thành 3 phần: xương đầu, xương thân và xương chi. Hình 9. Bộ xương người a. Xương đầu: gồm xương sọ và xương mặt. Xương sọ gồm 8 xương dẹp, nối với nhau bằng khớp bất động tạo thành khoang rỗng chứa não. b. Xương mặt: gồm 13 xương bất động và 1 xương động (xương hàm dưới). ở xương đầu có nhiều hốc, chủ yếu chứa các cơ quan cảm giác như mắt, tai, mũi, miệng c. Xương mình: gồm có cột sống và lồng ngực. Cột sống là phần chính của bộ xương nâng đỡ toàn bộ khối lượng của đầu, chi trên và mình. Xương sống có nhiều đốt, các đốt sống có sụn đàn hồi và nối với nhau bằng các khớp bán động. Cột sống không thẳng mà có những khúc uốn ở các vị trí
- cổ, lưng, mông, hông. Nhờ vậy mà sự di chuyển của cột sống rất linh động, giúp cơ thể điều chỉnh trọng tâm, nên cơ thể giữ được thăng bằng ở mọi trạng thái và đi lại uyển chuyển, dễ dàng. Lồng ngực do cột sống, xương sườn và xương ức tạo thành 10 đôi xương sườn nối với xương ức bởi sụn, còn 2 đôi cuối tự do, gọi là sườn cụt. Lồng ngực bảo vệ phổi, tim, các mạch máu lớn, khí quản, gan, dạ dày và thực hiện động tác hô hấp nhờ sự phối hợp của các cơ giữa sườn và cơ hoành khi co dãn làm thay đổi thể tích của lồng ngực. d. Xương chi: gồm có xương chi trên và xương chi dưới. Xương chi trên gồm có xương đai vai và xương tay. Xương chi dưới gồm có xương đai hông và xương chân. Các khớp của xương chi hầu hết là khớp động, trong đó khớp đai hông ít cử động hơn nên nó bảo vệ các cơ quan bên trong khoang bụng. Kích thước và cấu tạo của xương chậu biểu hiện khác nhau theo giới tính, theo lứa tuổi. ở trẻ em, xương chậu nam và nữ giống nhau. Khi trưởng thành, xương chậu của nữ thấp và rộng hơn của nam. Xương ống chân gồm có 2 xương là: xương chày và xương mác, trong đó xương chày chịu áp lực của khối lượng toàn thân khi đi, đứng. Do đó xương chày là xương chắc nhất của cơ thể. Xương bàn chân gồm 7 xương cổ chân, 5 xương bàn chân và xương ngón chân. Xương cẳng tay gồm xương trụ và xương quay, xương bàn tay gồm 8 xương cổ tay, 5 xương đốt bàn tay và xương đốt ngón tay. Xương chi trên và chi dưới có những đặc điểm giống nhau về số lượng xương, về sự phân bố, sắp xếp. Nhưng sự khác nhau cơ bản là xương tay mảnh, nhỏ hơn, các khớp cử động nhiều hơn. Còn xương chân to, chắc chắn hơn, các khớp ít cử động hơn. e. Khớp xương: các xương có thể nối với nhau một cách liên tục hay không liên tục. Trong loại nối không liên tục, các xương nối với nhau bởi lớp sụn (như xương sườn và xương ức) hoặc qua các khớp răng cưa (xương sọ) hoặc bởi các mô xương (các đốt sống cùng nối với nhau thành một xương cùng). Loại nối liên tục gọi là nối có khớp. Mỗi khớp được bao bọc bởi một lớp mô liên kết rất dày, tạo thành bao khớp. ở bao khớp có các dây chằng đàn hồi và vững chắc. Mặt khớp được bao phủ bởi mô sụn và bên trong bao khớp luôn luôn có một chất dịch nhờn được tiết ra, làm giảm sự cọ sát giữa các xương và nhờ đó cử động được dễ dàng hơn. Sự hoạt động của các khớp rất phức tạp. Tầm và hướng cử động phụ thuộc vào các khớp: một trục, hai trục, ba trục. ở các khớp xương sống, nằm giữa những phần thân của các đốt sống là lớp sụn sợi dày và đàn hồi. Khi ép, lớp sụn sợi co lại và các đốt xương sống gần
- nhau thêm một chút. Khi cong cột sống về một phía thì lớp sụn phía trong bị ép lại, còn phía kia lại dãn ra. Do đó, các đốt sống, nhất là ở các vùng hông và cổ, có thể bị cong đi. Khi chạy, đi, nhảy, các lớp sụn đàn hồi hoạt động như lò so, làm giảm sự va chạm mạnh và bảo vệ thân thể không bị chấn thương. Điều này rất quan trọng trong việc bảo vệ các mô mềm của tuỷ và não. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [2] từ trang 104 đến 116. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ thông tin trên. Nhiệm vụ 2: Kể ra các chức năng cơ bản của hệ xương. Nhiệm vụ 3: Dựa vào hình 9, hãy nêu khái quát cấu tạo của hệ xương ở người. Đánh giá Câu hỏi 1: Chức năng của cột sống là: a. Bảo vệ tim, phổi và các cơ quan phía trên khoang bụng. b. Giúp cơ thể đứng thẳng; gắn xương sườn với ức thành lồng ngực c. Giúp cơ thể đứng thẳng và lao động. d. Bảo đảm cho cơ thể vận động được dễ dàng. Câu hỏi 2: Cấp cứu khi gãy xương là: a. Chườm nước đá hoặc nước lạnh cho đỡ đau. Băng cố định khớp. b. Không được nắn bóp bừa bãi. Dùng nẹp băng cố định chỗ gãy. c. Đưa đi bệnh viện. d. Hai câu b, c đúng. Hoạt động 2. Tìm hiểu sinh lí hệ cơ Thông tin
- A. Thông tin cơ bản: Hình 10 2.1. Hệ cơ 2.1.1. Chức năng của cơ Hệ cơ có chức năng kiến tạo cơ thể, nối các xương và giữ tư thế cho cơ thể. Hệ cơ cùng với xương làm cho cơ thể vận động được. Cơ co giải phóng năng lượng làm cho cơ thể nóng lên. Cơ còn thực hiện các chức năng dinh dưỡng, tạo ra và biểu hiện các trạng thái của cơ thể. Cơ tham gia vào bộ phận phát âm, phát ra tiếng nói, đảm bảo mối quan hệ giữa con người với con người trong xã hội. Hình 10. Hệ cơ 2.1.2. Cấu tạo của cơ Có 3 loại cơ: cơ trơn, cơ vân và cơ tim. – Cơ trơn có ở thành ống tiêu hoá và một số nội quan khác. Các sợi cơ trơn có nhiều tơ cơ mảnh, đồng nhất; khi cơ co, sợi cơ ngắn lại, tốc độ co cơ nhỏ, không theo ý muốn. – Cơ vân gồm hầu hết các cơ xương. Các sợi của cơ vân có kích thước rất nhỏ, bề dầy nhỏ hơn 0,1mm và dài từ 2mm đến 12cm. Mỗi sợi cơ là một tế bào có màng bao phủ và bên trong có nhiều tơ cơ có khả năng co rút. Dọc chiều dài của sợi có các đĩa sáng và đĩa tối xếp xen kẽ nhau và lồng vào nhau. Đĩa tối được cấu tạo bởi các sợi miôdin và đĩa sáng được cấu tạo bởi các sợi actin. Chúng trượt trên nhau nhờ năng lượng do ATP cung cấp làm cho cơ co rút. Cơ có tính chất đàn hồi và có thể co dãn dễ dàng. ở cơ xương, các sợi cơ tập hợp thành một bó, bao bọc trong một màng nhỏ và dài tạo thành bắp cơ.
- Hai đầu bắp cơ là gân rất chắc và dai bám vào xương. Trong cơ có rất nhiều mạch máu và các sợi thần kinh phân nhánh đến từng sợi cơ. – Cơ tim có cấu tạo giống cơ vân nhưng các sợi cơ phân nhánh và nối với nhau qua các đĩa nối, theo kiểu hợp bào, có tốc độ co trung bình không theo ý muốn. Hệ cơ của người gồm khoảng 600 cơ, chia thành 3 nhóm: cơ đầu, cơ thân và cơ chi. Cơ đầu: gồm có cơ vùng đầu, mặt và cơ vùng cổ. Cơ vùng đầu mặt gồm có các cơ nhai và cơ nét mặt. Cơ nét mặt có 1 hoặc 2 đầu cơ bám vào da nên khi co dãn sẽ tạo ra những biểu hiện khác nhau của nét mặt. Cơ vùng cổ làm ngửa đầu, quay đầu sang hai bên hoặc cúi xuống. Cơ thân: gồm có cơ vùng bụng, vùng lưng và vùng ngực. Cơ vùng lưng giữ cột sống đứng thẳng, cơ vùng ngực thực hiện động tác thở và cơ vùng bụng tạo thành ổ bụng, tham gia hô hấp và thực hiện động tác gập người, nghiêng người. Các cơ của chi trên đảm bảo sự cử động của tay và cơ chi dưới gây ra cử động của chân. Trong số các cơ của 4 chi, ngoài những cơ gập, cơ duỗi, còn có những cơ gây ra cử động xoay tròn (như xoay cổ tay ) và những cơ làm cho tay, chân dang ra hay khép lại. Các cơ của chi dưới thường to hơn, khoẻ hơn, phù hợp với chức năng làm giá đỡ và thực hiện sự vận chuyển cơ thể. 2.1.3. Cơ chế co cơ Khi bị kích thích, xung động thần kinh đi từ trung ương thần kinh đến cơ, dòng điện động xuất hiện và lan toả theo 2 chiều của sợi cơ với vận tốc 3 – 5m/s, làm cơ co. Trong trạng thái yên tĩnh, các sợi miôdin nằm cách biệt với các sợi actin. Dưới tác dụng của dòng điện động, các sợi actin chui vào khoảng giữa các sợi miôdin làm cho chiều dài của sợi cơ rút ngắn lại. Nguồn năng lượng chủ yếu để duy trì hoạt động của cơ là ATP (Ađênôzin triphôtphat). Nguồn cung cấp năng lượng cho hoạt động của cơ là glucôzơ và sản phẩm cuối cùng được tạo ra khi phân giải glucôzơ là ATP, COư2 và H2O. Khi có một kích thích đơn sẽ gây ra một lần co cơ đơn và kéo dài khoảng 0,1s, chia làm 3 pha: pha tiềm tàng 0,01s, pha co 0,04s và pha dãn 0,05s. Như vậy, co cơ đơn xuất hiện khi tần số xung động không quá 10 xung/s, cho nên các sợi cơ ít bị mệt mỏi.
- Khi tần số xung tăng lên, khoảng cách giữa các xung ngắn hơn thời gian co cơ đơn thì sẽ gây ra co cơ rung. Còn khi tần số xung quá lớn sẽ gây co cơ cứng. Hiện tượng “chuột rút” là sự co cơ kéo dài một cách bất thường, xảy ra khi trao đổi chất của cơ bị rối loạn. Nguyên nhân là do cơ thể quá mệt hoặc do nhiều yếu tố khác. Sự mỏi cơ: Mỏi cơ là hiện tượng giảm sút hoặc ngừng hẳn hoạt động của cơ do làm việc. Nguyên nhân gây mỏi cơ có thể là do axit lăctic tích tụ trong cơ gây ức chế sự co dãn của cơ, hoặc có thể do cơ cần có năng lượng bổ sung, năng lượng dự trữ trong cơ hết dần. 2.2. Đặc điểm phát triển hệ cơ – xương ở học sinh tiểu học Sự phát triển của bộ xương được tiếp tục ở học sinh tiểu học. Cho tới 7 – 9 tuổi, cột xương sống giữ một độ mềm rất lớn trong phần ngực. Sự ổn định của đường cong thắt lưng được thiết lập vào lúc 12 tuổi. Những khác biệt theo giới tính của xương sống (độ dài của các đĩa sụn, chiều cao của cột sống) được xuất hiện từ 9 tuổi và lớn nhất là ở phần ngực. Từ 9 đến 11 tuổi, mỏm khuỷu của xương quay cốt hoá. ở em trai, tới 7 – 8 tuổi, và ở em gái, sớm hơn một chút, thì phần trên của lồng ngực được mở rộng, và tới 12 – 13 tuổi nó có hình dạng giống như ở người lớn. Vòng ngực tới 12 tuổi có thể bằng 68cm ở em trai, còn ở em gái thì lớn hơn vài xăng-ti-mét. Từ 8 đến 10 tuổi ở em gái, khung chậu được tăng lên mạnh nhất. Khớp sườn – đòn xuất hiện lúc 11 – 12 tuổi. ở em trai từ 7 tuổi chân lớn nhanh hơn ở em gái. Tới 7 tuổi, các xương ống có đặc trưng cho người lớn. ở lứa tuổi này màng xương đã tách khỏi chất xương đặc của xương. ở lứa tuổi học sinh tiểu học, từ 7 – 12 tuổi có sự phát triển đồng đều của hệ cơ – xương (thời kì “tròn trĩnh”), nhịp độ tăng trưởng bị chậm lại đôi chút, nhưng trọng lượng của nó lại tăng lên. Từ 8 – 10 tuổi có sự phát triển mạnh của hệ cơ. Tới 8 tuổi, trọng lượng cơ đối với trọng lượng cơ thể là 27%. Lực cơ của cả hai tay tăng lên 2 – 2,5 lần (khoảng từ 14,0kg lên 33,5kg). Lực tay phải dần dần gần tới lực tay trái. Nếu ở 7 tuổi tay phải mạnh hơn tay trái khoảng 80%, thì tới 12 tuổi chỉ còn 20%. ở 8 tuổi, lực cơ của em gái nhỏ hơn so với ở em trai gần 5kg, và ở 10 – 12 tuổi là 10kg. Lực đứng tăng lên một cách rõ rệt: ở em trai từ 7 đến 12 tuổi tăng lên 11%, và ở em gái là 36%. Tính không ổn định của hệ thần kinh – cơ đạt được tiêu chuẩn của người lớn vào lúc 8 – 10 tuổi. ở lứa tuổi này thấy rõ tính linh hoạt cao, nhưng lại chóng mệt mỏi, vì các chức năng của hệ thần kinh chưa đạt tới sự phát triển đầy đủ. Từ 7 – 8 tuổi, năng lực tiến hành những động tác tinh vi, chính xác được hình thành. Các động tác đơn điệu và những sự cố gắng tĩnh đều có ảnh hưởng không lợi đến tuần hoàn và hô hấp. 2.3. Các biện pháp phòng ngừa sự sai lệch tư thế của trẻ
- Cho trẻ ăn uống đủ chất, đủ lượng và phù hợp với lứa tuổi để giúp cho cơ thể phát triển tốt, tránh được còi xương, suy dinh dưỡng. Thường xuyên cho trẻ tập thể dục, thể thao, chơi các trò chơi vận động, cho trẻ dạo chơi nơi thoáng đãng để củng cố sức khoẻ và bộ máy vận động của các cháu. Quan tâm đến tư thế của trẻ ở mọi lúc, mọi nơi. Khi trẻ ngồi học, ngồi ăn, phải dạy trẻ ngồi đúng tư thế. Muốn vậy thì bàn ghế cho trẻ ngồi phải phù hợp với lứa tuổi và tầm vóc của trẻ. Mặt khác, khi sắp xếp bàn ghế trong lớp cần chú ý sao cho giáo viên có thể đến với trẻ một cách dễ dàng để kịp thời uốn nắn tư thế của trẻ mỗi khi trẻ ngồi không đúng. Đồng thời cũng có thể xê dịch bàn ghế về các hướng và đi ra khỏi bàn một cách dễ dàng, không làm ảnh hưởng đến trẻ bên cạnh. Trong khi ngủ, không nên cho trẻ nằm trên đệm quá cứng hoặc quá mềm, hoặc nằm nghiêng lâu một bên vì điều đó có ảnh hưởng đến cột sống của trẻ. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [2]: Từ trang 117 đến trang 129. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ các thông tin trên. Nhiệm vụ 2: Kể ra các chức năng cơ bản của cơ và cấu tạo của hệ cơ. Nhiệm vụ 3: Nêu đặc điểm phát triển của hệ cơ – xương ở học sinh tiểu học. Đánh giá Câu hỏi 1: Hãy đánh dấu vào câu trả lời anh chị cho là đúng. Khi cơ làm việc nhiều, nguyên nhân gây mỏi cơ chủ yếu là: a. Các tế bào cơ sẽ hấp thụ nhiều glucôzơ. b. Các tế bào cơ sẽ hấp thụ nhiều oxi. . c. Các tế bào cơ thải nhiều CO2 d. Thiếu oxi cùng với sự tích tụ axit lăctic gây đầu độc cơ thể. Câu hỏi 2: Làm thế nào để phòng ngừa sự sai lệch tư thế của học sinh?
- Thông tin phản hồi Thông tin phản hồi cho Hoạt động 1 Câu hỏi 1: b Câu hỏi 2: d Thông tin phản hồi cho Hoạt động 2 Câu hỏi 1: d Câu hỏi 2: Xem trang 128 – 129 tài liệu [2]. CHỦ ĐỀ 5 (9 tiết) Các hệ dinh dưỡng của trẻ em Hoạt động 1. Tìm hiểu sinh lí tuần hoàn Thông tin A. Thông tin cơ bản 1.1. Hệ tuần hoàn 1.1.1. Cấu tạo và chức năng của hệ tuần hoàn a. Cấu tạo của hệ tuần hoàn: Hệ tuần hoàn của người gồm có tim và các mạch máu tạo thành một hệ thống kín, chia thành 2 vòng tuần hoàn: vòng tuần hoàn lớn và vòng tuần hoàn nhỏ.
- Tim nằm trong lồng ngực, chếch sang bên trái và ra phía trước. Tim hình nón, đáy hướng lên trên và chóp quay xuống dưới. Người Việt Nam tim ở nam giới nặng 267g, ở nữ là 240g. Tim gồm 2 nửa trái và phải hoàn toàn tách biệt nhau bởi một vách ngăn. Mỗi nửa gồm 2 xoang là tâm nhĩ ở phía trên và tâm thất ở phía dưới, thông với nhau bởi van nhĩ thất. Van này làm cho máu chảy một chiều từ tâm nhĩ xuống tâm thất. Giữa tâm thất và động mạch đều có van bán nguyệt (van tổ chim). Cơ tim cấu tạo theo kiểu hợp bào nên xung động phát sinh từ một sợi cơ lan toả nhanh sang các sợi khác và xâm chiếm toàn bộ cơ tim. Cơ tim không thể co rút lâu được. Thành của tâm thất dầy hơn của tâm nhĩ và thành tâm thất trái dầy hơn thành của tâm thất phải nên công của tâm thất lớn hơn và công của tâm thất trái đặc biệt lớn vì nó phải đẩy máu đi nuôi cơ thể. Trong tim có những tổ chức đặc biệt tạo thành các hạch. Hạch phát động và dẫn truyền hưng phấn làm cho tim đập đều đặn. Mạch máu: Hệ thống mạch máu gồm có động mạch, tĩnh mạch và mao mạch. Càng xa tim thì các mạch máu càng phân nhánh và càng nhỏ. Thành động mạch dày hơn thành tĩnh mạch. Thành mao mạch rất mỏng, tạo điều kiện thuận lợi cho sự trao đổi chất giữa máu trong mao mạch với các tế bào. Mao mạch rất nhỏ, tổng chiều dài của chúng rất lớn và diện tích tiếp xúc là 5.000m2. b. Sinh lí tuần hoàn: Nhịp tim: là số lần co bóp trong 1 phút. ở người lớn, khi nghỉ ngơi bình thường nhịp tim là 69 – 70 lần/ phút. ở trẻ em nhịp tim cao hơn nhiều (7 tuổi: 95 – 100 lần/ phút; 12 tuổi: 80 – 85 lần/ phút). Nhịp tim có thể thay đổi khi lao động hay trong các trạng thái cảm xúc khác nhau. Thể tích co tim là lượng máu do tim đẩy vào động mạch trong 1 lần co. Thể tích co tim tăng dần theo tuổi (7 tuổi: 23ml, 12 tuổi: 41ml; người lớn: 70ml). Thể tích phút là lượng máu do tim đẩy vào động mạch trong 1 phút, nó phụ thuộc vào nhịp tim và thể tích co tim. Mỗi lần tim co bóp trải qua 3 pha, gọi là chu kì hoạt động của tim: – Pha đầu tâm nhĩ co, kéo dài 0,1 giây. Lúc này van nhĩ – thất mở, làm cho máu từ tâm nhĩ dồn xuống tâm thất. – Pha tiếp theo là tâm thất co, kéo dài 0,3 giây. Lúc này van nhĩ – thất đóng lại, van bán nguyệt mở cho máu từ tâm thất dồn vào động mạch.
- – Pha cuối cùng là pha dãn chung, kéo dài 0,4 giây. Lúc này cả tâm thất và tâm nhĩ đều dãn, các van bán nguyệt đóng, và các van nhĩ – thất đều mở, máu từ tĩnh mạch đổ vào tâm nhĩ và từ tâm nhĩ đổ xuống tâm thất. Sức làm việc của tim rất lớn. Nguyên nhân của sự không mệt mỏi của tim là do tim làm việc nhịp nhàng dưới sự điều khiển của hệ thần kinh tự động ở tim. Hoạt động của tim còn chịu sự điều hoà của thần kinh trung ương thông qua dây giao cảm và dây mê tẩu. 1.1.2. Máu và sự tuần hoàn máu a. Máu: Máu, cùng với bạch huyết và dịch tổ chức, tạo thành môi trường bên trong của cơ thể (nội môi). Cũng như bạch huyết và dịch tổ chức, máu có thành phần tương đối ổn định, không đổi. Đó là điều kiện cần thiết của hoạt động sống bình thường của các mô, các cơ quan khác nhau và toàn bộ cơ thể nói chung. Khi cơ thể bị bệnh, thành phần và thuộc tính của máu thay đổi. Căn cứ vào những thay đổi này có thể phỏng đoán đến một mức độ nào đó về tính chất của bệnh. Máu là một chất lỏng màu đỏ, có vị mặn. Máu thực hiện các chức năng quan trọng sau: – Chức năng trao đổi chất: Máu vận chuyển đến các mô ôxi và thức ăn, đồng thời chuyển ra khỏi cơ thể các sản phẩm phân huỷ. – Chức năng điều chỉnh hoạt động của các cơ quan khác nhau: Máu mang tới khắp cơ thể các chất tiết của tuyến nội tiết (hoocmôn); các chất này hoặc là kích thích, tăng cường, hoặc là ức chế hoạt động của các cơ quan (cơ chế điều chỉnh bằng thể dịch). – Chức năng bảo vệ: máu có những tế bào có khả năng thực bào và tiêu diệt vi khuẩn, những kháng thể, kháng độc. – Chức năng điều hoà thân nhiệt: sự vận chuyển của máu trong cơ thể góp phần duy trì thân nhiệt ổn định, vì trong máu có nhiều nước, một chất dẫn nhiệt tốt. Máu gồm 2 thành phần: huyết tương và các yếu tố (thể) hữu hình. Huyết tương là một chất dịch màu hơi vàng, trong đó chứa hơn 90% nước; 1% muối natri clorua, natri cacbonat và vài loại muối vô cơ khác; phần còn lại 7% là prôtêin, trong đó có chất sinh sợi huyết (phibrinôgen), khoảng
- 0,1% là đường và có một lượng rất ít các chất khác nữa. Trong huyết tương còn chứa một lượng khí hoà tan là oxi và cacbonic. Huyết tương chiếm 45% thể tích máu. Các thể hữu hình gồm các hồng cầu, bạch cầu và tiểu cầu. Hồng cầu là những tế bào hình đĩa, lõm hai mặt, không có nhân, không có khả năng sinh sản. Hồng cầu người Việt Nam dày 2,3 micrômet, đường kính 7,45 ± 0,2 micrômet. Số lượng hồng cầu ở người lớn nam giới là 4.200.000 ± 210.000 và ở nữ giới là 3.800.000 ± 160.000 trong 1mm3 máu. Thời gian sống của mỗi hồng cầu trung bình 100 – 120 ngày, tối đa là 150 ngày. Cứ mỗi giây cơ thể lại có mấy nghìn hồng cầu do gan, tì và tuỷ xương sinh ra. Có thể nói chức năng cơ bản của hồng cầu là vận chuyển khí. Bạch cầu là những tế bào có nhân, chuyển động được bằng chân giả theo kiểu amip, do đó có thể vận chuyển, thậm chí ngược với dòng máu. Bạch cầu lớn hơn hồng cầu, có các loại: bạch cầu hạt, bạch cầu đơn nhân và bạch cầu limphô. Bạch cầu, nhất là bạch cầu trung tính có khả năng thực bào, tham gia tích cực vào việc bảo vệ cơ thể. Trong mỗi mm3 máu người Việt Nam có 7.000 ± 700 bạch cầu (nam) và 6.200 ± 550 bạch cầu (nữ). Bạch cầu do tuỷ xương, gan, tì, lách và các hạch bạch huyết sinh ra. Tiểu cầu là những thể nhỏ, không nhân, hình dáng không ổn định, đường kính khoảng 2 – 4 micrômet. Một mm3 máu có 200 đến 400 nghìn tiểu cầu. Tiểu cầu tăng khi bữa ăn có nhiều thịt, lúc chảy máu và khi bị dị ứng. Tiểu cầu giảm trong bệnh thiếu máu ác tính, ban xuất huyết, choáng phản ứng, khi bị phóng xạ Chức năng chính của tiểu cầu là giải phóng trômbôplastin để gây đông máu. Tiểu cầu chỉ sống 3 – 5 ngày. b. Nhóm máu: Căn cứ vào sự hiện hữu của các chất bị ngưng (ngưng nguyên) trên màng hồng cầu và các chất gây ngưng (ngưng tố) trong huyết tương, người ta chia máu thành các nhóm khác nhau. Máu đã có một loại ngưng nguyên thì tất nhiên không thể đồng thời có ngưng tố đối lập nên có thể xếp thành 4 nhóm máu sau: Các nhóm máu Tên nhóm máu Ngưng nguyên Ngưng tố A A Chống B B B Chống A AB A và B Không
- O Không Chống A và Chống B Các nhóm máu ở người Việt Nam Dân tộc Nhóm máu Kinh Mường Tày A 19,46% 14,20% 32,46% B 27,94% 45,54% 35,93% AB 4,24% 6,68% 0,86% O 48,35% 33,56% 30,73% Nhóm máu O không có ngưng nguyên, cho ai cũng được (gọi là nhóm máu chuyên cho). Nhóm máu AB không có ngưng tố, nhận của ai cũng được (gọi là nhóm chuyên nhận). Sơ đồ truyền máu
- Hình 11. Sơ đồ vòng tuần hoàn máu của người Hình 12. Tim người
- c. Sự tuần hoàn máu: – Đặc điểm tuần hoàn máu ở học sinh tiểu học: Lượng máu tuyệt đối được tăng lên, nhưng lượng máu tương đối lại giảm xuống. Khối lượng máu tổng cộng chiếm 7% trọng lượng thân thể. Khối lượng hồng cầu gần như ở người lớn. Khối lượng bạch cầu lớn hơn đôi chút so với người lớn. ở trẻ 8 – 9 tuổi là 9.900 trong 1mm3, ở 10 – 11 tuổi là 8.200. Khối lượng bạch cầu trung tính tăng lên, còn khối lượng cầu limphô lại bị giảm. Từ 8 – 9 tuổi, khối lượng bạch cầu trung tính chiếm 49,5%, còn khối lượng cầu limphô chiếm 39,5%; từ 10 – 11 tuổi khối lượng bạch cầu trung tính là 51% và cầu limphô là 30,5%. Trọng lượng tim từ 7 – 12 tuổi tăng lên từ 92 đến 143g ở em trai và 87,5 đến 143g ở em gái. Trọng lượng tương đối của tim trên 1kg trọng lượng thân thể đạt giá trị nhỏ nhất ở 10 – 11 tuổi, điều này nói lên sự tụt lại của trọng lượng trên so với trọng lượng chung của thân thể. Từ 11 đến 12 tuổi, trọng lượng tương đối của tim bắt đầu được tăng lên. Có sự giảm đi sau này của tần số mạch đập trong trạng thái tĩnh: từ 92 mạch trong 1 phút ở 7 tuổi xuống còn 82 mạch trong 1 phút ở 12 tuổi. Thể tích phút trong trạng thái tĩnh được tăng từ 2.120cm3 lên đến 2740cm3. Những đặc điểm về tâm điện đồ ở học sinh tiểu học được biểu hiện kém hơn so với trẻ mẫu giáo. Huyết áp tâm thu lúc 7 – 8 tuổi là 99mmHg, lúc 12 tuổi là 105mmHg, huyết áp tâm trương tương ứng là 64 và 70mmHg; huyết áp mạch đập là 42mmHg. Sau này có sự co lại tương đối của tiết diện của mạch đối với dung tích của tim, chính điều này làm nâng cao huyết áp động mạch. Tần số lớn của trống ngực là tốc độ lớn của vòng tuần hoàn máu đảm bảo cho sự cung cấp máu tới các mô nhanh hơn so với ở người lớn. Sự phát triển của phân bố thần kinh tim và tính co lớn của mạch làm cho sự thích nghi của hoạt động của tim khi đề ra những đòi hỏi cao được tốt hơn. Tới 7 – 8 tuổi, các hạch bạch huyết được phát triển tốt. Sự tăng trưởng và phát triển của chúng kết thúc vào lúc 12 tuổi. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [2]: Từ trang 137 đến trang 151. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ các thông tin trên. Nhiệm vụ 2: Mô tả cấu tạo chung của hệ tuần hoàn và chức năng của nó qua H.11. Nhiệm vụ 3: Mô tả cấu tạo của tim qua H.12. Nhiệm vụ 4: Phân tích hoạt động của tim qua H.12.
- Nhiệm vụ 5: Mô tả các mạch máu, sự vận chuyển của máu và bạch huyết trong cơ thể qua sơ đồ vòng tuần hoàn máu ở người (H.11). Nhiệm vụ 6: Nêu các đặc điểm của máu và hệ tuần hoàn máu ở học sinh tiểu học. Đánh giá Câu hỏi 1: Vẽ sơ đồ tuần hoàn máu và giải thích sơ đồ đó. Câu hỏi 2: Trường hợp bị bệnh hở van động mạch chủ, máu sẽ chảy thế nào? a. Máu chảy ngược, dồn về tim, gây nhồi máu cơ tim. b. Lưu lượng máu đến các cơ quan không đầy đủ. c. Máu dồn vào các động mạch làm động mạch căng ra. d. Hai câu a và b đúng. Câu hỏi 3: Luyện tập tim như thế nào? a. Lao động chân tay, đi bộ. b. Tập thể dục, thể thao thích hợp. c. Không thức khuya, hút thuốc, uống rượu d. Cả ba câu đều đúng. Hoạt động 2. Tìm hiểu sinh lí hô hấp Thông tin A. Thông tin cơ bản 2.1. Hệ hô hấp 2.1.1. Cấu tạo và chức năng hệ hô hấp a. Cấu tạo hệ hô hấp: Hệ hô hấp gồm có mũi, hầu, khí quản và phổi. – Mũi: được cấu tạo bởi các xương sụn và bao phủ với lớp niêm mạc. Bề ngoài mặt niêm mạc có nhiều lông mũi có tác dụng cản bụi. Dưới niêm mạc
- có nhiều mạch máu sưởi ấm không khí và các tuyến tiết chất nhày cản bụi, tiêu diệt vi khuẩn. Mũi làm cho không khí qua đó được lọc sạch, sưởi ấm và làm ẩm. – Khí quản gồm 16 – 20 vành sụn móng ngựa, mặt trong có những tiêm mao và tiết dịch nhờn, lọc sạch không khí. Khi tới phổi, khí quản chia thành 2 nhánh đi vào 2 lá phổi. – Phổi nằm trong lồng ngực, là cơ quan hô hấp chủ yếu. ở phổi diễn ra quá trình trao đổi khí giữa cơ thể với môi trường. Phổi được chia thành các thuỳ, các tiểu thuỳ. Các tiểu phế quản phân nhánh nhỏ dần, nhánh tận cùng rất nhỏ, đường kính 0,1 – 0,2mm và nối với phế nang. Phế nang có thành mỏng, đàn hồi, được bao quanh bởi hệ thống mao mạch dày đặc. Tổng số có khoảng 500 triệu phế nang với diện tích khoảng 100m2 khi hít vào và 30m2 khi thở ra. b. Động tác thở Không khí trong phổi luôn luôn được đổi mới nhờ động tác thở. Khi cơ liên sườn ngoài co, nâng xương sườn lên, xương ức nhô ra về phía trước, làm cho thể tích lồng ngực tăng theo hướng trước sau và hai bên. Đồng thời cơ hoành co và hạ xuống làm cho thể tích lồng ngực tăng theo hướng trên dưới. Kết quả là thể tích lồng ngực tăng gây ra áp suất âm trong khoang ngực, do đó phổi bị kéo căng làm tăng thể tích của phổi và không khí từ ngoài tràn vào phổi. Đó là sự hít vào. Khi các cơ liên sườn ngoài thôi không co nữa, cơ liên sườn trong co, hạ xương sườn và xương ức xuống, làm cho thể tích lồng ngực giảm theo hướng trước sau và hai bên. Đồng thời cơ hoành dãn trồi lên trên làm cho thể tích lồng ngực giảm theo hướng trên dưới. Kết quả là thể tích lồng ngực giảm gây áp suất lớn ép lên phổi, làm cho không khí trong phổi bị đẩy ra ngoài. Đó là sự thở ra. Khi thở sâu, ngoài các cơ liên sườn và cơ hoành, còn có sự tham gia của cơ ức đòn chũm, cơ ngực lớn, cơ răng cưa lớn và cơ bụng. Dưới tác dụng của các cơ này, lồng ngực nở rộng hơn khi hít vào và thu nhỏ hơn khi thở ra. Do đó, lượng không khí được trao đổi ở phổi tăng lên. Dung tích sống Dung tích sống là lượng không khí tối đa có thể trao đổi qua phổi trong một lần thở. Bình thường mỗi lần hít vào thở ra 0,5l, gọi là khí lưu thông. Sau khi hít vào bình thường, nếu cố gắng hít vào hết sức sẽ đưa thêm vào phổi khoảng 1,5l khí nữa, gọi là khí bổ trợ. Nếu sau khi đã thở ra bình thường, cố gắng thở ra thật lực, sẽ đẩy thêm ra khỏi phổi khoảng 1,5l khí nữa gọi là khí dự trữ. Tuy nhiên, dù đã thở ra tận lực thì phổi cũng không xẹp xuống hoàn toàn, trong phổi vẫn còn chứa khoảng 1,5l gọi là khí cặn.
- Như vậy, dung tích sống là lượng khí sau khi đã hít vào hết sức rồi thở ra tận lực. Nó gồm 3 thành phần hợp lại: khí lưu thông, khí bổ trợ và khí dự trữ. Dung tích sống của nam vào khoảng 3 – 3,5l ; của nữ là 2,5 – 3l. Việc luyện tập thường xuyên có thể làm tăng dung tích sống. Lượng khí trao đổi qua phổ trong 1 phút gọi là thể tích phút. ở người lớn, bình thường là 6 – 8l, ở trẻ em thì nhỏ hơn và thay đổi theo tuổi. Khi lao động, nhịp thở tăng và lượng khí lưu thông tăng nên thể tích phút tăng lên rất nhiều, nếu là lao động nặng có thể lên đến 60 – 100l. 2.1.2. Sự trao đổi khí ở phổi và ở mô Ở phổi diễn ra sự trao đổi khí giữa mao mạch phổi về phế nang, còn ở mô diễn ra sự trao đổi khí giữa tế bào và mao mạch. Sự trao đổi khí diễn ra chủ yếu theo cơ chế khuếch tán. Các loại khí CO2 và O2 khuếch tán từ nơi có nồng độ cao đến nơi có nồng độ thấp. Phân áp của các loại khí tỉ lệ với hàm lượng của nó. a. Trao đổi khí ở phổi Phân áp O2 trong phế nang cao hơn trong động mạch phổi cho nên O2 khuếch tán từ phế nang vào mao mạch phổi. CO2 trong động mạch phổi có phân áp cao hơn trong phế nang, nên CO2 khuếch tán từ mao mạch phổi vào phế nang và được đẩy ra khỏi cơ thể nhờ động tác thở ra. b. Trao đổi khí ở mô Sau khi trao đổi khí ở phổi, máu giàu oxi về tim, tới mô để cung cấp cho các tế bào. Máu trong động mạch có phân áp O2 cao hơn trong tế bào, nên O2 khuếch tán từ mao mạch vào tế bào. Ngược lại CO2 trong tế bào có phân áp lớn hơn trong động mạch, nên CO2 khuếch tán từ tế bào vào trong mao mạch, rồi theo tĩnh mạch về tim. Sự vận chuyển khí và sự trao đổi khí được bảo đảm nhờ dòng máu vận chuyển liên tục đưa O2 từ phổi tới mô và đưa CO2 từ mô tới phổi. Khí CO2 và O2 được vận chuyển trong máu ở 2 dạng hoà tan và hoá hợp. Có khoảng 0,3% O2 và 2,5 – 2,7% CO2 hoà tan trong huyết tương. Còn đại bộ phận O2 và CO2 ở trong máu dưới dạng hoá hợp với Hb. Ở phổi, HbCO2 phân giải thành Hb và CO2. CO2 bị thải ra ngoài, còn Hb được tự do lại kết hợp với O2 tạo thành HbO2. ở mô, HbO2 phân giải thành Hb và O2. O2 thấm vào tế bào, còn Hb lại kết hợp với CO2 để theo vòng tuần hoàn phổi. Máu chảy thành dòng liên tục nên luôn luôn bảo đảm sự chênh lệch phân áp O2 và CO2 giữa máu và phế nang, cũng như giữa máu và tế bào. Nhờ vậy, sự trao đổi khí ở phổi và mô diễn ra không ngừng.
- Điều hoà hoạt động hô hấp là trung khu hô hấp nằm rải rác ở nhiều nơi của trung ương thần kinh, nhưng quan trọng hơn cả là trung khu ở hành tuỷ. Vỏ não cũng điều chỉnh hô hấp khi nói, khi hát, khi lao động hoặc khi hoạt động thể dục thể thao như bơi, lặn Hoạt động của các trung khu hô hấp + phụ thuộc vào nồng độ CO2, O2, ion H trong máu và huyết áp. 2.1.3. Đặc điểm hô hấp của học sinh tiểu học Sự phát triển của hệ hô hấp còn được phát triển ở học sinh tiểu học. Tới 12 tuổi, sự hình thành khoang sọ, khoang mũi về cơ bản được kết thúc. Tới 12 tuổi ở em trai, chiều dài của những dây thanh âm chính thức trở nên lớn hơn so với em gái, điều này làm hạ thấp giọng nói của các em trai. Tới 8 – 10 tuổi, trọng lượng của 2 lá phổi đạt được 455 – 495g. Tần số hô hấp trong 1 phút bị giảm từ 23 xuống 21. Độ sâu của hô hấp tăng từ 163cm3 ở 7 tuổi lên 260cm3 ở 12 tuổi. Thể tích phút của hô hấp từ 7 tuổi đến 12 tuổi tăng từ 3650cm3 lên 4700cm3. Thể tích phút tương đối của hô hấp trên kg trọng lượng ở tuổi 11 lớn hơn 1,5 lần so với ở người lớn, và là 150cm3. Bởi vậy, sự cung cấp oxi cho máu và sự thải CO2 tương đối tốt hơn so với ở người lớn. Dung tích sống của phổi từ 7 đến 12 tuổi tăng từ 1.400cm3 lên 2.200cm3 ở em trai và từ 1.200cm3 lên 2.000cm3 ở em gái. Giới hạn hô hấp được tăng từ 40 lên 60dm3, còn dự trữ hô hấp cũng được tăng lên tương ứng một cách rõ rệt. Theo lứa tuổi, sự hấp thụ oxi từ 1dm3 không khí tăng đến 35 – 36cm3. Nhu cầu về oxi tăng từ 140cm3 đến 195cm3 trong 1 phút ở trạng thái tĩnh. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [2]: Từ trang 155 đến trang 164. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ các thông tin trên. Nhiệm vụ 2: Mô tả cấu tạo và chức năng của các cơ quan hô hấp. Nhiệm vụ 3: Phân tích cơ chế hô hấp. Nhiệm vụ 4: Nêu các đặc điểm của sự phát triển hô hấp học sinh tiểu học. Đánh giá Câu hỏi 1: Chức năng quan trọng nhất của hệ hô hấp là sự trao đổi khí giữa cơ thể với môi trường bên ngoài diễn ra ở: a. Khoang mũi b. Thanh quản c. Khí quản và phế quản
- d. Phổi. Câu hỏi 2: Các bệnh nào dễ lây qua đường hô hấp? a. Bệnh SARS, bệnh lao phổi b. Bệnh cúm, ho gà c. Bệnh thương hàn, thổ tả, kiết lị, giun sán d. Hai câu a và b đúng. Hoạt động 3. Tìm hiểu sinh lí tiêu hoá Thông tin A. Thông tin cơ bản 3.1. Cấu tạo và chức năng của hệ tiêu hoá 3.1.1. Cấu tạo của hệ tiêu hoá ống tiêu hoá chủ yếu được cấu tạo từ mô cơ trơn, bên trong có niêm mạc bao phủ. Các tế bào niêm mạc tiết ra niêm dịch. Lớp dưới niêm mạc gồm hệ thống các lông ruột, mạng lưới mao mạch, mạch bạch huyết và các sợi thần kinh. ống tiêu hoá gồm: miệng, hầu, thực quản, dạ dày và ruột.
- Hình 13. Các cơ quan ở khoang bụng nhìn phía trước Khoang miệng là bộ phận lấy thức ăn và nghiền nhỏ thức ăn nhờ hoạt động của răng. ở người lớn có 32 răng: 8 răng cửa, 4 răng nanh, 8 răng trước hàm và 12 răng hàm. Thành phần của răng gồm: lớp men rất chắc bao bên ngoài để bảo vệ răng, lớp thân răng rất cứng và tuỷ răng chứa mạch máu và sợi thần kinh. Ở trẻ em lúc đầu xuất hiện răng tạm thời – răng sữa. Đến 2 tuổi trẻ đã có đủ 20 răng sữa (8 cửa, 4 nanh, 8 hàm). Răng sữa có cấu tạo kém bền vững, dễ bị sứt mẻ, sún, sâu nên cần giữ gìn răng miệng cho trẻ. Đến 5 – 6 tuổi răng sữa rụng, răng mới mọc lên. Đến 15 – 17 tuổi, sự thay răng kết thúc với 32 răng.
- Các tuyến nước bọt để làm ướt, làm trơn thức ăn và chứa enzim tiêu hoá thức ăn amilaza và lipaza miệng. Có 3 đôi tuyến nước bọt: dưới lưỡi, dưới hàm và mang tai. Đôi dưới lưỡi tiết nước bọt loãng và tiết thường xuyên. Nước bọt của tuyến mang tai và dưới hàm đặc hơn, giàu chất nhờn hơn, nhiều enzim tiêu hoá hơn và chỉ được tiết khi ăn. Lưỡi có tác dụng nếm và đảo thức ăn. Hầu – Thực quản: Hầu dài khoảng 12cm, thực quản dài 25cm, có nhiệm vụ dồn thức ăn từ miệng xuống thực quản. Bình thường thực quản chỉ là một ống khép chặt, nên thức ăn ở dạ dày không bị đẩy lên thực quản. Chỉ khi nuốt thì thực quản mới mở cho thức ăn đi qua. Dạ dày dài 25 – 30cm, rộng 12 – 14cm và dày 7 – 8cm, có dung tích 1.200cm3. Dạ dày được cấu tạo bởi 3 lớp cơ chắc. Trong niêm mạc của dạ dày có những tuyến tiết dịch và axit HCl, nên dịch trong dạ dày có tính axit cao, pH = 2. Trong dịch vị có enzim tiêu hoá thức ăn prôtêin. Ruột: Ruột non dài 2,8 đến 3m. Niêm mạc ruột non gấp nếp và có nhiều lông ruột. Lông ruột dài 0,5 – 1mm, dày 0,1mm. Tổng số có tới 4.000.000 lông ruột. Trên đỉnh mỗi tế bào biểu bì lông ruột (villi) lại có các lông cực nhỏ (microvilli). Ba cấp độ cấp trúc này (nếp gấp, lông ruột và lông cực nhỏ) làm cho bề mặt hấp thụ của ruột tăng lên đến 500m2. Mỗi lông ruột có mạch máu và mạch bạch huyết. Trong niêm mạc ruột non có tuyến tiết ra dịch ruột, chứa nhiều loại enzim tiêu hoá các loại thức ăn khác nhau. Đổ vào đầu ruột non còn có tuyến tuỵ và gan cũng được tham gia chức năng tiêu hoá. Tuyến tuỵ tiết dịch tiêu hoá, đổ vào tá tràng. Dịch tuỵ giàu enzim tiêu hoá, có tác dụng tiêu hoá tất cả các loại thức ăn. Gan tiết ra mật, có tác dụng hỗ trợ, kích thích tiêu hoá và hấp thụ thức ăn. Ruột già dài 1,3 – 1,5m, chứa hệ thống vi khuẩn phong phú, chủ yếu là vi khuẩn hoại sinh, có tác dụng phân huỷ các chất bã của thức ăn để tạo thành phân. Đoạn cuối cùng của ruột già gọi là trực tràng và tận cùng là hậu môn, nơi thải phân ra ngoài. 3.1.2. Sự tiêu hoá và hấp thụ thức ăn Ở khoang miệng, thức ăn được tiêu hoá cơ học là chủ yếu. Thức ăn được cắn, xé, nghiền nhỏ và nhào trộn với nước bọt để dễ nuốt xuống dạ dày. Sự tiêu hoá được thực hiện bởi các enzim có trong nước bọt. Amilaza biến đổi tinh bột thành đường mantôzơ. Lipaza miệng hoạt động trong môi trường axit nên khi xuống dạ dày mới có tác dụng. Ở dạ dày, nhờ có sự co bóp của dạ dày nên thức ăn được nhào trộn và ngấm dần dịch vị. Axit HCl làm mềm thức ăn và tạo điều kiện cho enzim trong dịch vị hoạt động, đồng thời diệt khuẩn. Trong dịch vị có enzim tiêu hoá
- prôtêin. Pepxin hoạt động trong môi trường axit, có tác dụng biến đổi prôtêin thành các pôlipeptit. ở trẻ em, có enzim prezua có tác dụng tiêu hoá các prôtêin của sữa. Enzim lipaza miệng biến đổi lipit thành glixêrin và axit béo ở môi trường axit. Tuy vậy, trong dạ dày thì lipaza hoạt động yếu. Sự tiêu hoá diễn ra chủ yếu ở ruột non dưới tác dụng của hệ thống enzim phong phú của dịch tuỵ và dịch ruột. ở ruột, mọi thức ăn đều được tiêu hoá thành dạng đơn giản nhất có thể hấp thụ được. Ruột non có nhiều hình thức hoạt động cơ học như co thắt, lắc, nhu động làm cho dịch tiêu hoá ngấm vào thức ăn và thức ăn được dồn đi liên tục. Trong dịch tuỵ, dịch ruột có chứa đủ các enzim tiêu hoá prôtêin, gluxit, lipit. Các enzim này hoạt động trong môi trường kiềm. Ruột già không tiết enzim tiêu hoá mà chỉ tiết một số chất nhày để bảo vệ niêm mạc ruột già và hoàn tất quá trình tạo phân nhờ hệ vi sinh vật phong phú. Quá trình phân hoá các chất cặn bã trong ruột già tạo thành một số axit (butiric ), một số chất khí (CO2, CH4 ) và một số chất độc (indol, scatol ). Sự hấp thụ thức ăn được diễn ra dọc theo chiều dài của ống tiêu hoá, nhưng chủ yếu là ở ruột non. Miệng có thể hấp thụ một số chất như các loại thuốc. Dạ dày có thể hấp thụ nước và glucôzơ rất hạn chế, nhưng lại hấp thụ rượu rất tốt. Ruột già có thể hấp thụ nước rất mạnh và một ít muối khoáng. Diện tích hấp thụ của ruột non rất lớn. Sự hấp thụ thức ăn diễn ra theo cơ chế khuếch tán và vận chuyển tích cực. Thức ăn được vận chuyển qua thành của các lông ruột và mạch máu, mạch bạch huyết. Các chất hoà tan trong nước như glucôzơ, axit amin, nước, muối khoáng và một phần axit béo được hấp thụ vào máu và phần lớn được hấp thụ vào mạch bạch huyết. Muối mật có tác dụng hấp thụ đặc biệt đối với lipit. Khi nồng độ các chất ở ruột thấp hơn ở máu thì quá trình hấp thụ chủ yếu xảy ra theo cơ chế vận chuyển tích cực. Các phần tử thức ăn được gắn vào các chất vận chuyển để vào máu. Các chất vận chuyển thường là các loại prôtêin khác nhau, muối mật, axit phôtphoric Hệ mao mạch của ruột non chứa các chất đã hấp thụ được theo tĩnh mạch gánh về gan, rồi từ gan về tĩnh mạch chủ dưới để về tim. Gan có vai trò điều hoà hàm lượng của một số chất, ví dụ khi hấp thụ được nhiều gluxit thì gan chuyển thành glycôgen dự trữ ở gan. Khi thiếu glucôzơ trong máu, gan lại chuyển glycôgen thành glucôzơ. Gan còn có khả năng khử một số chất độc, và dự trữ nhiều chất khác như vitamin, Fe, Zn, Cu, 3.2. Đặc điểm tiêu hoá ở học sinh tiểu học
- Những răng hàm lớn đầu tiên được mọc lúc 6 – 8 tuổi. Tới lúc 12 – 14 tuổi, sự thay thế các răng sữa bằng răng vĩnh viễn được kết thúc. Chiều dài của ống tiêu hoá được tăng lên 2 – 3cm. Lúc 10 – 12 tuổi dung tích của dạ dày đạt đến 0,5dm3. Từ 10 tuổi, do sự tăng trưởng nhanh của cơ thể, sự tăng trưởng nhanh của ruột được bắt đầu. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [2] từ trang 181 đến trang 187. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ các thông tin trên. Nhiệm vụ 2: Mô tả ống tiêu hoá ở người dựa theo sơ đồ về ống tiêu hoá (H.13). Nhiệm vụ 3: Phân tích sự tiêu hoá thức ăn và sự thống nhất hoạt động của các cơ quan tiêu hoá. Nhiệm vụ 4: Nêu đặc điểm phát triển của hệ tiêu hoá ở học sinh tiểu học. Đánh giá Câu hỏi 1: Hãy sắp xếp các ý giữa A (Cơ quan tiêu hóa) và B (Sự biến đổi cơ học) cho phù hợp A B 1. Khoang miệng a. Thức ăn được nghiền nhỏ và nhào trộn, thấm đều với dịch vị 2. Dạ dày b. Thức ăn bị cắt, nghiền và tẩm nước bọt 3. Ruột non c. Thức ăn di chuyển một chiều để các men của dịch ruột, dịch tụy, mật, tác dụng Câu hỏi 2: Biện pháp giữ gìn răng miệng là: a. Chải răng đúng cách sau mỗi bữa ăn. b. Không ăn thức ăn cứng, chắc, dễ vỡ men răng. c. Khám răng để phát hiện và chăm sóc răng định kì. d. Tất cả các câu trên. Câu hỏi 3: Các bệnh nào truyền qua đường tiêu hoá?
- a. Bệnh SARS, bệnh lao phổi. b. Bệnh cúm, bệnh ho gà. c. Bệnh thương hàn, thổ tả, kiết lị, tiêu chảy, giun sán. d. a và b. Hoạt động 4. Tìm hiểu sinh lí hệ bài tiết Thông tin A. Thông tin cơ bản 4.1. Hệ bài tiết 4.1.1. Cấu tạo và chức năng của hệ bài tiết a. Cấu tạo: Cơ quan bài tiết nước tiểu gồm 2 quả thận, 2 ống dẫn nước tiểu (niệu quản), bóng đái (bàng quang) và ống dẫn đái. Thận có tổ chức lọc nước tiểu, ống dẫn nước tiểu từ thận xuống bóng đái và ống dẫn đái dẫn nước tiểu từ bàng quang xuống cơ quan bài tiết nước tiểu ra ngoài. Thận của trẻ mới sinh nặng 26g, của người lớn nặng 160g. Thận nằm ở khoang bụng, sát với cột sống, hình hạt đậu. Thận gồm 2 phần: vỏ thận và tuỷ thận. Vỏ thận màu thẫm do các quản cầu tạo thành. Phần tuỷ màu trắng, do các ống thu nước tiểu tạo thành. Bộ phận lọc nước tiểu gọi là đơn vị thận. Mỗi đơn vị gồm một quản cầu Malpighi nằm gọn trong nang Baoman và ống thận. Quản cầu Malpighi là một búi mao mạch hình cầu, gồm khoảng 50 mao mạch phân nhánh song song từ động mạch nhỏ đến. Tổng diện tích mao mạch toàn thận là 1,7m2. Sau khi ra khỏi quản cầu, động mạch lại phân chia thành hệ mao mạch bao quanh ống thận trên suốt chiều dài của ống, cuối cùng hợp lại thành tĩnh mạch thận. Động mạch đến quản cầu lớn gấp 5 lần động mạch đi, tạo cho quản cầu một lực thấm lọc lớn. ống thận thông với nang Baoman, gồm ống lượn gần, quai Henle và ống lượn xa thông với ống góp chung, ống này đổ vào bể thận. ở người lớn, chiều dài tổng của các ống thu nước tiểu khoảng 20km. b. Cơ chế tạo nước tiểu: Cơ chế tạo nước tiểu theo quy luật áp suất thẩm thấu và những phương thức vận chuyển tích cực. Có 2 giai đoạn chủ yếu: lọc ở nang Baoman và lọc ở ống thận.
- + Sự lọc nước tiểu ở nang Baoman: Do áp suất máu trong quản cầu Malpighi lớn hơn áp suất trong nang Baoman nên nước và các chất hoà tan trong nước thấm qua thành mạch sang nang Baoman tạo thành nước tiểu loạt 1. Do vậy, nước tiểu loạt 1 có thành phần gần giống huyết tương. Lưu lượng máu qua thận mỗi ngày khoảng 800 – 900 lít và thận lọc được khoảng 180 – 190 lít nước tiểu loạt 1. Trong nước tiểu loạt 1 có urê, axit uric và các phân tử prôtêin đơn giản. + Sự lọc nước tiểu ở ống thận: Mỗi ngày thận lọc được 180 – 190 lít nước tiểu loạt 1 ở nang Baoman, nhưng chỉ thải 1 – 1,5 lít nước tiểu ra ngoài. Như vậy, khi nước tiểu loạt 1 chảy qua ống thận đã xảy ra quá trình tái hấp thu phần lớn nước tiểu và các chất khác trả lại cho máu như glucôzơ, axit amin, prôtêin, muối natri, Còn các chất urê, axit uric, phênol và một số muối (cacbonat, sunphat, ) không được tái hấp thu, cùng với số nước còn lại tạo thành nước tiểu loạt 2 (nước tiểu chính thức) đổ vào ống góp chung. Một số chất như glucôzơ, axit amin, được tái hấp thu hoàn toàn cho nên không có trong nước tiểu chính thức. Nhưng khi nồng độ của chúng trong máu vượt quá giới hạn cho phép, chúng sẽ không được tái hấp thu hoàn toàn nữa, mà theo nước tiểu ra ngoài (tiểu đường). Các chất khác như urê, sunfat, được thải ra ngoài nhiều hay ít là tuỳ theo nồng độ của chúng trong máu. Nồng độ trong máu càng cao thì nồng độ trong nước tiểu cũng càng cao. Hoạt động của thận chịu sự chi phối của dây thần kinh dinh dưỡng và một số hoocmôn. Bởi vậy, kích thích sợi giao cảm làm co mạch, lượng máu đến thận giảm, thành mạch ít căng nên lọc ít nước tiểu. Kích thích sợi mê tẩu thì ngược lại, mạch dãn, lượng máu đến thận nhiều, thành mạch căng, lượng nước tiểu tăng. Kích thích gây đau làm giảm lượng nước tiểu. Vỏ não cũng ảnh hưởng đến hoạt động của thận. Các chất gây co mạch như ađrênalin, vazôpresin gây co mạch ở thận nên làm giảm lượng nước tiểu. Hoocmôn của tuyến yên, tuyến giáp, tuyến trên thận đều ảnh hưởng đến sự lọc nước tiểu của thận. Hoocmôn của tuyến tuỵ có tác dụng điều chỉnh nồng độ glucôzơ trong máu nên có ảnh hưởng rất lớn đến quá trình tái hấp thu glucôzơ ở thận.
- Hình 14. Sơ đồ Baoman và tiểu cầu thận c. Sự bài tiết nước tiểu: Nước tiểu chảy xuống bóng đái nhờ nhu động của 2 niệu quản, cổ bóng đái có cơ thắt trơn ở phía trên và cơ thắt vân ở phía dưới. Các cơ này chịu sự chi phối của trung ương thần kinh. Khi nước tiểu chứa đầy bóng đái làm căng bóng đái, kích thích cơ quan thụ cảm, làm xuất hiện xung động thần kinh truyền về trung khu phản xạ tiểu tiện ở tuỷ sống, gây ra phản xạ. Trung khu ở tuỷ sống lại chịu ảnh hưởng của các trung khu cao hơn như hành tuỷ, não trung gian và vỏ não. ở trẻ em, khả năng kìm nén phản xạ tiểu tiện được tăng dần theo tuổi. d. Sự bài tiết qua da: Mồ hôi được tiết ra liên tục. Số lượng mồ hôi tiết ra trong một ngày phụ thuộc vào nhiệt độ không khí bên ngoài. Khi nhiệt độ môi trường thấp, mỗi ngày cơ thể tiết 500 – 700ml mồ hôi. Còn khi nhiệt độ môi trường cao, mồ hôi tiết ra nhiều hơn, có thể tới vài lít. Sự tiết mồ hôi có tác dụng điều hoà thân nhiệt. Muốn thân nhiệt không thay đổi, cơ thể phải luôn bài tiết ra ngoài một lượng nhiệt nhất định. Lượng nhiệt này một phần thoát ra ngoài cùng với khí thở ra, một phần theo phân và nước tiểu, nhưng có khoảng 90% là qua da. Sự tiết mồ hôi được điều hoà bởi hệ thần kinh. Phản xạ tiết mồ hôi là phản xạ tự động do tuỷ sống và hành tuỷ điều khiển, kích thích trực tiếp là nhiệt độ của môi trường xung quanh. 4.2. Đặc điểm bài tiết của học sinh tiểu học
- Bề mặt tương đối của da trên 1kg trọng lượng cơ thể ở học sinh tiểu học vượt bề mặt thân thể của người lớn 0,5 lần. Do đó, sự toả nhiệt ở chúng lớn hơn rõ rệt so với ở người lớn. Lượng nước tiểu trong 1 ngày đêm tăng lên đến 0,5dm3, còn lượng nước tiểu trong 1 khẩu phần là 150 – 250cm3. Khối lượng tương đối của urê, axit uric, muối clorua và phôtphat trên 1kg trọng lượng nhỏ hơn chút ít so với ở trẻ mẫu giáo, nhưng khối lượng tuyệt đối của chúng lại lớn hơn một cách rõ rệt. Bởi vậy tỉ trọng nước tiểu tăng lên. Do sự hoàn thiện chức năng của hệ thần kinh mà các quá trình thực vật trở nên ổn định hơn. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [1]: Từ trang 158 đến trang 165. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ các thông tin trên. Nhiệm vụ 2: Mô tả cấu tạo và chức năng của hệ bài tiết nước tiểu. Nhiệm vụ 3: Mô tả sự tạo thành nước tiểu. Nhiệm vụ 4: Nêu đặc điểm bài tiết nước tiểu ở học sinh tiểu học. Đánh giá Câu hỏi 1: Vai trò của các cơ quan bài tiết là: a. Thải ra ngoài các chất có hại cho cơ thể. b. Đảm bảo cho các thành phần môi trường bên trong tương đối ổn định. c. Tạo điều kiện cho quá trình sinh lí tiến hành bình thường. d. Cả ba câu trên. Câu hỏi 2: Nước tiểu được tạo thành do: a. Quá trình lọc máu xảy ra ở cầu thận. b. Quá trình lọc máu xảy ra ở nang cầu thận. c. Quá trình lọc máu xảy ra ở ống thận. d. Quá trình lọc máu xảy ra ở bể thận.
- Câu hỏi 3: Không nên nhịn tiểu lâu và nên đi tiểu đúng lúc sẽ: a. Tạo điều kiện cho sự hình thành nước tiểu được liên tục. b. Hạn chế khả năng tạo sỏi ở bọng đái. c. Hạn chế các vi sinh vật gây bệnh. d. a và b. Thông tin phản hồi Thông tin phản hồi cho Hoạt động 1 Câu hỏi 1: Xem H.11. Câu hỏi 2: d. Câu hỏi 3: d. Thông tin phản hồi cho Hoạt động 2 Câu hỏi 1: d. Câu hỏi 2: d. Thông tin phản hồi cho Hoạt động 3 Câu hỏi 1: 1b, 2a, 3c. Câu hỏi 2: d. Câu hỏi 3: c Thông tin phản hồi cho Hoạt động 4 Câu hỏi 1: d. Câu hỏi 2: a. Câu hỏi 3: d. CHỦ ĐỀ 6 (2 tiết) Sự trao đổi chất của trẻ em Hoạt động 1. Tìm hiểu vai trò của trao đổi chất
- Thông tin A. Thông tin cơ bản 1.1. Trao đổi chất 1.1.1. Vai trò của trao đổi chất Các chất và năng lượng cần thiết cho sự sống của con người đều lấy từ thức ăn. Sự trao đổi chất và năng lượng có liên quan đến 2 quá trình đồng hoá và dị hoá xảy ra trong các tế bào của cơ thể (được gọi là quá trình chuyển hoá). – Đồng hoá là quá trình tổng hợp các chất đặc trưng cho cơ thể từ các chất đã hấp thụ hoặc từ các chất sống trong cơ thể, đồng thời tích luỹ năng lượng. – Dị hoá là quá trình phân huỷ một phần chất đặc trưng để cung cấp năng lượng cho hoạt động sống của cơ thể. Như vậy, nhờ hoạt động trao đổi chất mà cơ thể có được nguồn vật chất kiến tạo nên các bộ phận, các cơ quan và có được nguồn năng lượng để hoạt động. 1.1.2. Sự trao đổi chất và năng lượng a. Sự trao đổi chất: – Trao đổi gluxit: Thành phần hoá học của gluxit gồm C, H, O với công thức (C6H12O6)n. Gluxit chiếm từ 4 – 6% khối lượng khô của tế bào. Vai trò chủ yếu của gluxit là kiến tạo cơ thể và sản sinh năng lượng: 2/3 số năng lượng dùng cho cơ thể là do gluxit cung cấp. Gluxit được hấp thụ dưới dạng glucôzơ vào máu. Hàm lượng glucôzơ trong máu ổn định (0,08 – 0,12%). Phần glucôzơ còn lại sẽ biến thành glycôgen dự trữ ở gan, cơ. Glycôgien trong gan có thể lên đến 200 – 300g. Khi lượng glucôzơ trong máu lên tới 0,15 – 0,18% thì glucôzơ sẽ theo nước tiểu ra ngoài. Nếu ăn quá nhiều đường(150 – 200g/ngày) thì gan không chuyển hoá kịp, lượng đường sẽ nhất thời thải theo nước tiểu. Tế bào thần kinh rất nhạy cảm với sự thiếu gluxit nên khi đói gluxit thì thần kinh dễ bị rối loạn. ở tế bào glucôzơ bị phân huỷ thành H2O và CO2 đồng thời giải phóng năng lượng; 1g glucôzơ cho 4,1kcal. Người lớn mỗi ngày cần 450g gluxit. ở tế bào, lipit và prôtêin có thể chuyển hoá thành gluxit.
- – Trao đổi lipit: Thành phần cấu tạo gồm 3 nguyên tố chính C, H, O chiếm 20% khối lượng khô của tế bào chất. Vai trò chủ yếu của lipit là kiến tạo tế bào và cung cấp năng lượng. Lipit được hấp thụ dưới dạng glixêrin và axit béo. Mỡ động vật có axit béo no nên khó hấp thụ, còn dầu thực vật có axit béo chưa no nên dễ hấp thụ hơn. Một phần lipit được dự trữ dưới dạng mỡ. Lượng mỡ trong cơ thể thay đổi tuỳ theo lứa tuổi, giới tính và chế độ dinh dưỡng. Lipit bị phân huỷ thành CO2, H2O và giải phóng năng lượng; 1g lipit cho 9,3kcal. Gluxit và prôtêin có thể chuyển hoá thành lipit. Người lớn một ngày cần 70 – 90g lipit. – Trao đổi prôtêin: Prôtêin chiếm 65 – 75% trọng lượng khô của tế bào. Prôtêin là loại chất duy nhất chứa nitơ và các nguyên tố C, H, O Vì vậy, prôtêin trong cơ thể chuyển hoá thành gluxit và lipit, nhưng không có chất nào chuyển hoá thành prôtêin được. Do vậy, cần cung cấp prôtêin thường xuyên cho cơ thể. Prôtêin được hấp thụ dưới dạng các axit amin. Đến các tế bào, các axit amin được tổng hợp thành các loại prôtêin đặc trưng, có 25 loại axit amin, chia thành 2 nhóm: a/ nhóm axit amin có thể thay thế lẫn nhau hoặc do cơ thể tự tổng hợp được, b/ Nhóm axit amin không thể thay thế, nhất thiết phải cung cấp hằng ngày. Tất cả các prôtêin động vật (từ lòng trắng trứng và keo thịt đông) đều chứa đủ các axit amin không thay thế. Còn các prôtêin thực vật (trừ khoai tây và đậu nành) không chứa đủ các axit amin nhóm này. Một phần prôtêin dự trữ ở gan có thể chuyển hoá thành gluxit, lipit. ở tế bào, prôtêin được phân huỷ thành urê, amôniac và giải phóng năng lượng. 1g prôtêin cho 4,1kcal. Người lớn 1 ngày cần 100 – 120g prôtêin. – Trao đổi nước: Nước là dung môi và là điều kiện cần thiết cho mọi quá trình sinh hoá của tế bào. Nước chiếm 70% khối lượng cơ thể. ít nhất là mô xương (22% là nước) và nhiều nhất là mô mỡ (83% là nước). Nước lấy vào cơ thể theo nước uống và thức ăn hằng ngày. Một ngày con người cần từ 2 – 5 lít nước. Nhu cầu nước thay đổi tuỳ theo trạng thái cơ thể và tuỳ theo lứa tuổi. Nước được thải qua hệ bài tiết, hệ hô hấp và bốc hơi qua da.
- – Trao đổi muối khoáng: Muối khoáng chiếm từ 4,5 – 5% khối lượng cơ thể, là thành phần không thể thiếu được trong các mô, các enzim, hoocmôn. Muối khoáng ảnh hưởng đến mọi quá trình sống. Các loại muối tồn tại trong cơ thể với một tỉ lệ xác định. Một số có hàm lượng lớn như K, Na, Mg, P, Một số có hàm lượng rất nhỏ như: Fe, Cu, Mn, I Muối phân bố không đều trong cơ thể. Xương chứa nhiều Ca, P; gan chứa nhiều Fe, cơ chứa nhiều K. Muối được lấy vào cơ thể ở dạng hoà tan trong nước hoặc chứa sẵn trong thức ăn. Muối được thải ra ngoài qua nước tiểu, mồ hôi. Nhu cầu các loại muối tuỳ tuổi, tuỳ trạng thái cơ thể; một ngày cần từ 10 – 12g NaCl. – Trao đổi vitamin: Vitamin có chức năng quan trọng đối với quá trình trao đổi chất, là trung tâm hoạt động của các enzim và tham gia vào các hoocmôn. Vitamin được lấy vào cơ thể dưới dạng thức ăn hay dưới dạng tổng hợp. Nhu cầu vitamin ở trẻ em lớn hơn ở người lớn. Các vitamin phổ biến như vitamin A cần cho mắt, vitamin B1 cần cho thần kinh, trao đổi nước, vitamin C chống hoạt huyết, vitamin D chống còi xương, E cần cho sinh sản, B12 chống thiếu máu, b. Trao đổi năng lượng: Sự trao đổi năng lượng gắn liền với trao đổi chất. Năng lượng được sản sinh trong cơ thể một phần dùng cho hoạt động sống của tế bào, sản sinh ra công cơ học trong quá trình lao động; một phần được biến thành nhiệt năng và thải ra ngoài bằng con đường phát tán, bức xạ hoặc sự bốc hơi nước qua da và niêm mạc của cơ quan hô hấp. ở da có khoảng 2 – 3 triệu tuyến mồ hôi. Mỗi giờ có khoảng 40cm3 nước bốc hơi qua da. Khi trời nóng hay lao động thì lượng mồ hôi tăng lên, có thể tới 400cm3/ giờ. Nguồn sinh nhiệt chủ yếu của cơ thể là các phản ứng phân huỷ các chất gluxit, lipit, prôtêin. Các cơ quan hoạt động mạnh (cơ, gan, thận) sản sinh nhiều nhiệt hơn. Còn các mô ít hoạt động (xương, sụn) thì sản sinh ít nhiệt hơn. Khi hoạt động, năng lượng được giải phóng nhiều hơn. Khi đi bộ, năng lượng tăng 60 – 80%; khi lao động nặng, năng lượng có thể tăng 400 – 500%. Theo định luật bảo toàn vật chất và năng lượng thì “trong một thời gian nhất định, tổng số chất và năng lượng đưa vào cơ thể bằng tổng số chất và năng lượng được tiêu dùng”.
- Khi số năng lượng do thức ăn cung cấp thấp hơn nhu cầu năng lượng hằng ngày thì cơ thể phải sử dụng các chất dự trữ: đầu tiên là glycôgen trong gan, cơ. Sau đó đến lipit trong các mô. Cuối cùng, khi dự trữ gluxit, lipit đã cạn, cơ thể mới bắt đầu sử dụng đến prôtêin. 1.2. Vấn đề dinh dưỡng của học sinh tiểu học Ai cũng muốn con em mình khoẻ mạnh và khôn lớn. Muốn vậy, trước hết cần phải quan tâm đến vấn đề dinh dưỡng của trẻ, hằng ngày trẻ cần ăn đủ 3 nhóm thức ăn sau: + Thức ăn cung cấp chất đạm, làm trẻ mau lớn và thông minh, gọi là “thức ăn xây dựng” như sữa, thịt, cá, trứng, tôm, cua, đậu đỗ, lạc vừng, + Thức ăn cung cấp sinh tố và muối khoáng giúp trẻ chống lại bệnh tật, gọi là “thức ăn bảo vệ” như rau xanh, đỏ: rau ngót, dền, muống, cải, cà rốt, bí đỏ, cà chua, + Thức ăn cung cấp năng lượng, làm trẻ đủ “sức”, đủ “nhiên liệu” để hoạt động, gọi là “thức ăn vận động” như gạo (nếp, tẻ), bột mì, ngô, khoai, dầu, mỡ, đường, mật, mía, Dinh dưỡng ảnh hưởng trực tiếp tới sự sống còn, sức khoẻ và sự khôn lớn của trẻ. Vì vậy, chúng ta cần biết cách nuôi dưỡng đúng để chăm sóc con cho tốt. Để có cách ăn uống khoa học, phải dựa vào nhu cầu của cơ thể trẻ và tính chất của thức ăn. Khẩu phần là lượng thức ăn cần cung cấp cho cơ thể trong một ngày. Nguyên tắc lập khẩu phần cho trẻ là: – Đảm bảo đủ chất: gluxit, lipit, prôtêin, nước, muối khoáng, vitamin. – Tỉ lệ các loại phải cân đối, đảm bảo đủ số lượng và đủ năng lượng cần thiết cho cơ thể trẻ. – Phải tính đến mức độ hấp thụ của thức ăn, ví dụ: prôtêin động vật được hấp thụ 95%, còn prôtêin thực vật chỉ được hấp thụ 70%. – Phải tính đến cân bằng thu – chi năng lượng, đảm bảo mức thu phải bằng mức chi. Nhu cầu năng lượng tuỳ thuộc lứa tuổi, giới tính và hoạt động. Cần chú ý cách chế biến thức ăn để nâng cao hệ số hấp thụ. 1.3. Đặc điểm trao đổi chất ở học sinh tiểu học Trao đổi cơ sở trong một ngày đêm hạ xuống đến 38kcal trên 1kg trọng lượng cơ thể, nhưng vẫn còn tiếp tục vượt sự trao đổi cơ sở của người lớn
- một cách rõ rệt – 1,5 lần. Nhu cầu tương đối trong 1 ngày đêm về prôtêin, lipit và gluxit trên 1kg trọng lượng bị hạ hấp đến 2g prôtêin và lipit, và 7 – 8g gluxit. Nhu cầu trong một ngày đêm về nước tăng lên đến 1.250 – 1.350cm3, trong khi tổng cộng là 40 – 45cm3 trên 1kg trọng lượng. Sự toả nhiệt lớn hơn rõ rệt so với người lớn vì bề mặt tương đối của da trên 1kg trọng lượng thân thể vượt bề mặt thân thể của người lớn 0,5 lần. B. Thông tin bổ trợ Tài liệu [2] trang 199 – 200. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ các thông tin trên, mục “Vai trò của trao đổi chất”. Nhiệm vụ 2: Thảo luận về vai trò của trao đổi chất. Đánh giá Câu hỏi: Câu nào sau đây không đúng? a. Không có đồng hoá thì không có chất để sử dụng trong dị hoá, không có dị hoá thì không có năng lượng và nguyên liệu để tổng hợp các chất trong đồng hoá. b. Nếu đồng hoá là quá trình tổng hợp nên các chất đặc trưng của cơ thể thì dị hoá là quá trình phân giải các chất đồng hoá tạo nên. c. Đồng hoá tích luỹ năng lượng, dị hoá giải phóng năng lượng. d. Đồng hoá và dị hoá luôn luôn giữ mối quan hệ cân bằng. Hoạt động 2. Tìm hiểu sự trao đổi chất và năng lượng Thông tin Xem phần thông tin cơ bản ở trên, mục “Trao đổi chất và năng lượng”. Nhiệm vụ Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ thông tin trên.
- Nhiệm vụ 2: Trình bày sự trao đổi gluxit, lipit, prôtêin, nước, muối khoáng và vitamin. Nhiệm vụ 3: Trình bày sự trao đổi năng lượng. Đánh giá: Câu hỏi: Năng lượng giải phóng trong quá trình dị hoá được sử dụng như sau: a. Tổng hợp nên chất sống mới của cơ thể. b. Sinh ra nhiệt để bù lại nhiệt lượng mất đi của cơ thể. c. Tạo ra công để sử dụng trong các hoạt động sống. d. Cả 3 câu trên. Hoạt động 3. Tìm hiểu vấn đề dinh dưỡng ở trẻ em Thông tin Xem phần thông tin cơ bản, mục “Đặc điểm trao đổi chất ở học sinh tiểu học” và phần thông tin bổ trợ. Nhiệm vụ – Nhiệm vụ 1: Đọc kĩ thông tin trên. – Nhiệm vụ 2: Nêu các nhóm thức ăn cần thiết và nguyên tắc lập khẩu phần cho trẻ. Đánh giá Trong các loại thức ăn sau đây, thức ăn nào chứa nhiều vitamin A và D? a. Gan, hạt nảy mầm, dầu thực vật. b. Bơ, trứng, dầu cá. c. Rau xanh, cà chua, quả tươi. d. Gan, thịt bò, trứng, hạt ngũ cốc.
- Thông tin phản hồi cho các hoạt động trong chủ đề 6 Thông tin phản hồi cho Hoạt động 1 Câu d. Thông tin phản hồi cho Hoạt động 2 Câu d. Thông tin phản hồi cho Hoạt động 3 Câu b.
- Page 10: [1] Deleted CNTT 5/19/2007 10:22:00 AM Sinh lí hệ thần kinhvà các cơ quan phân tích của trẻ em