Khóa luận Nghiên cứu khả năng xử lý fe3+ trong nước bằng silicagel - Lê Văn Hiếu

pdf 40 trang huongle 1200
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Khóa luận Nghiên cứu khả năng xử lý fe3+ trong nước bằng silicagel - Lê Văn Hiếu", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên

Tài liệu đính kèm:

  • pdfkhoa_luan_nghien_cuu_kha_nang_xu_ly_fe3_trong_nuoc_bang_sili.pdf

Nội dung text: Khóa luận Nghiên cứu khả năng xử lý fe3+ trong nước bằng silicagel - Lê Văn Hiếu

  1. BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TRƢỜNG ĐẠI HỌC DÂN LẬP HẢI PHÒNG ISO 9001 : 2008 KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH: KỸ THUẬT MÔI TRƢỜNG Sinh viên : Lê Văn Hiếu Giảng viên hƣớng dẫn : ThS. Nguyễn Thị Cẩm Thu HẢI PHÒNG - 2015
  2. BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TRƢỜNG ĐẠI HỌC DÂN LẬP HẢI PHÒNG NGHIÊN CỨU KHẢ NĂNG XỬ LÝ Fe3+ TRONG NƢỚC BẰNG SILICAGEL KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC HỆ CHÍNH QUY NGÀNH: KỸ THUẬT MÔI TRƢỜNG Sinh viên : Lê Văn Hiếu Giảng viên hƣớng dẫn : ThS. Nguyễn Thị Cẩm Thu HẢI PHÒNG – 2015
  3. BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TRƢỜNG ĐẠI HỌC DÂN LẬP HẢI PHÒNG NHIỆM VỤ ĐỀ TÀI TỐT NGHIỆP Sinh viên: Lê Văn Hiếu Mã SV: 1112301006 Lớp: MT1501 Ngành: Kỹ thuật môi trường Tên đề tài: Nghiên cứu khả năng xử lý Fe3+ trong nước bằng silicagel
  4. NHIỆM VỤ ĐỀ TÀI 1. Nội dung và các yêu cầu cần giải quyết trong nhiệm vụ đề tài tốt nghiệp ( về lý luận, thực tiễn, các số liệu cần tính toán và các bản vẽ). 2. Các số liệu cần thiết để thiết kế, tính toán. 3. Địa điểm thực tập tốt nghiệp.
  5. CÁN BỘ HƢỚNG DẪN ĐỀ TÀI TỐT NGHIỆP Ngƣời hƣớng dẫn thứ nhất: Họ và tên:Nguyễn Thị Cẩm Thu Học hàm, học vị: Thạc sĩ Cơ quan công tác: Trường Đại Học Dân Lập Hải Phòng Nội dung hướng dẫn: Toàn bộ khóa luận Ngƣời hƣớng dẫn thứ hai: Họ và tên: Học hàm, học vị: Cơ quan công tác: Nội dung hướng dẫn: Đề tài tốt nghiệp được giao ngày .tháng .năm 2015 Yêu cầu phải hoàn thành xong trước ngày tháng . năm 2015 Đã nhận nhiệm vụ ĐTTN Đã giao nhiệm vụ ĐTTN Sinh viên Người hướng dẫn Lê Văn Hiếu Th.s Nguyễn Thị Cẩm Thu Hải Phòng, ngày tháng năm 2015 Hiệu trƣởng GS.TS.NSƢT Trần Hữu Nghị
  6. PHẦN NHẬN XÉT CỦA CÁN BỘ HƢỚNG DẪN 1. Tinh thần thái độ của sinh viên trong quá trình làm đề tài tốt nghiệp: . 2. Đánh giá chất lƣợng của khóa luận (so với nội dung yêu cầu đã đề ra trong nhiệm vụ Đ.T. T.N trên các mặt lý luận, thực tiễn, tính toán số liệu ): 3. Cho điểm của cán bộ hƣớng dẫn (ghi bằng cả số và chữ): Hải Phòng, ngày tháng năm 2015 Cán bộ hƣớng dẫn (Ký và ghi rõ họ tên)
  7. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG LỜI CẢM ƠN Để có thể hoàn thiện được khóa luận tốt nghiệp, ngoài sự nỗ lực không ngừng của bản thân, em xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành và sâu sắc nhất tới các thầy cô khoa Môi Trường, Trường Đại Học Dân Lập Hải Phòng đã luôn quan tâm và tận tình truyền đạt những kiến thức quý báu cho em trong suốt thời gian học tại trường. Em xin gửi lời cảm ơn chân thành và tri ân sâu sắc tới ThS. Nguyễn Thị Cẩm Thu, người đã trực tiếp hướng dẫn và tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất cho em trong suốt thời gian thực hiện khóa luận này. Cuối cùng, em xin dành lời cảm ơn chân thành tới toàn thể gia đình, bạn bè, những người luôn quan tâm, động viên và đồng thời là chỗ dựa tinh thần giúp em hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao trong suốt thời gian học tập và quá trình nghiên cứu thực hiện khóa luận tốt nghiệp vừa qua. Hải Phòng, tháng 6 năm 2015 Sinh viên Lê Văn Hiếu Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501
  8. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG MỤC LỤC MỞ ĐẦU 1 CHƢƠNG 1. TỔNG QUAN 2 1.1.Nƣớc thải đặc trƣng và thông số đánh giá. 2 1.1.1.Một số vấn đề chung về ô nhiễm nước 3 1.1.2.Thông số đánh giá chất lượng nước. 5 1.2.Phƣơng pháp xử lý sắt trong nƣớc 8 1.2.1. Phương pháp cơ học 8 1.2.2. Phương pháp hóa lý 8 1.2.3. Phương pháp hóa học 8 1.2.4. Phương pháp sinh học 8 1.3.Phƣơng pháp hấp phụ 9 1.3.1.Các khái niệm 9 1.3.2.Phương trình mô tả quá trình hấp phụ 10 1.3.3. Hấp phụ trong môi trường nước 12 1.3.4. Các yếu tố ảnh hưởng 12 1.3.5. Ứng dụng của phương pháp hấp phụ 13 1.4.Tổng quan về silicagel 13 1.5.Giới thiệu về sắt 14 1.5.1.Các hợp chất của sắt 14 1.5.2.Ảnh hưởng của sắt. 15 1.6.Sự hấp phụ của ion kim loại Fe3+ 17 CHƢƠNG 2. THỰC NGHIỆM 18 2.1. Dụng cụ và hóa chất 18 2.1.1. Dụng cụ 18 2.1.2. Hóa chất 18 2.1.3. Chuẩn bị dung dịch thí nghiệm 18 2.1.4. Cách tiến hành 18 2.1.5. Lập đường chuẩn 19 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501
  9. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG 2.1.6. Khảo sát ảnh hưởng cuả pH đến quá trình hấp phụ sắt 20 2.1.7. Khảo sát ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ 20 2.1.8 . Khảo sát sự phụ thuộc tải trọng vào nồng độ cân bằng của sắt. 20 2.1.9. Kết quả khảo sát khả năng giải hấp , tái sinh vật liệu hấp phụ 21 2.1.9.1. Khảo sát khả năng giải hấp 21 2.1.9.2. Khả năng tái sinh của vật liệu 21 CHƢƠNG 3. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN 22 3.1. Kết quả khảo sát quá trình hấp phụ Fe3+ của silicagel 22 3.1.1. Kết quả ảnh hưởng cuả pH đến quá trình hấp phụ sắt. 22 3.1.2. Kết quả ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ sắt. 23 3.1.3.Xác định tải trọng hấp phụ của vật liệu silicagel 24 3.1.4. Kết quả khảo sát khả năng giải hấp, tái sinh vật liệu hấp phụ 26 3.1.4.1. Kết quả giải hấp của vật liệu hấp phụ 26 KẾT LUẬN 28 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501
  10. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG DANH MỤC BẢNG Bảng 2.1. Kết quả xác định đường chuẩn sắt 19 Bảng 3.1: Kết quả khảo sát ảnh hưởng của pH đến quá trình hấp phụ sắt 22 Bảng 3.2: Kết quả khảo sát ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ sắt 23 Bảng 3.3 . Ảnh hưởng của tải trọng vào nồng độ cân bằng của sắt 24 Bảng 3.4. Kết quả hấp phụ sắt của vật liệu silicagen 27 Bảng 3.5. Kết quả giải hấp vật liệu bằng NaOH 10% 26 Bảng 3.6. Kết quả tái sinh vật liệu silicagen 26 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501
  11. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG DANH MỤC HÌNH VẼ Hình 1.1.Hấp phụ đẳng nhiệt ở T1 và T2 10 Hình 1.2. Xác định hệ số phương trình Fredilch 11 Hình 2.1. Phương trình đường chuẩn sắt 20 Hình 3.1: Ảnh hưởng của pH đến quá trình hấp phụ 23 Hình 3.2: Ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ sắt 24 Hình 3.3. Sự phụ thuộc của tải trọng hấp phụ q vào nồng độ cân bằng Cf của Fe3+ trong dung dịch 25 Hình 3.4 . Sự phụ thuộc của Cf/q vào nồng độ cân bằng Cf 25 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501
  12. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG MỞ ĐẦU Cùng với sự gia tăng các hoạt động công nghiệp là việc sản sinh các chất thải nguy hại, tác động tiêu cực trực tiếp đến sức khỏe con người và hệ sinh thái. Các hoạt động khai thác mỏ, công nghiệp thuộc da, công nghiệp điện tử, mạ điện, lọc hóa dầu hay công nghệ dệt nhuộm đã tạo ra các nguồn ô nhiễm chính chứa các kim loại nặng độc hại như Pb, Ni, Cd, As, Hg .Những kim loại này có liên quan trực tiếp đến con người và đến môi trường. Đối với những nước đang phát triển như Việt Nam, qui mô công nghiệp chủ yếu ở mức vừa và nhỏ, việc xử lý nước thải gặp nhiều khó khăn do chi phí xử lý cao, khả năng đầu tư thấp. Nên đề tài chúng tôi muốn thực hiện là: “NGHIÊN CỨU XỬ LÝ Fe3+ TRONG NƢỚ C BẰNG SILICAGEL”. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 1
  13. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG CHƢƠNG 1. TỔNG QUAN 1.1.Nƣớc thải đặc trƣng và thông số đánh giá.[1] [7] Nước là một thành phần cơ bản và quan trọng của môi trường sống và sự có mặt của nó làm nên một quyển trên trái đất đó là thủy quyển: thủy quyển bao gồm toàn bộ các dạng chứa nướ trên hành tinh của chúng ta. Đó là: đại dương, biển , song , hồ , ao, suối, các tảng băng và nước ngầm . Trong toàn bộ nước trên trái đất có khoảng 1.400 x 109 km3, trong đó khoảng 97% lượng nước toàn cầu là ở đại dương và biển. Tuy nhiên do hàm lượng muối cao nên nước ở đây không được sử dụng cho nhu cầu của con người. Trong phần nước còn lại thì phần lớn lại nằm đóng băng ở 2 đầu cực và các tảng băng (chiếm khoảng 2% tổng lượng nước – TLN). Lượng nước này che phủ khoảng 10% bề mặt trái đất hiện nay. Như vậy, chỉ còn khoảng 0,6% nước ngọt bao gồm cả nước bề mặt và nước ngầm là có thể sử dụng được. Trong tổng lượng nước đó, con người thực sự chỉ sử dụng khoảng 0,3% dưới dạng nước ngọt phục vụ các mục đích khác nhau của mình. Ngoài ra nước còn được phân bố trong khí quyển dưới dạng hơi nước khoảng 0,01% TLN. Nước mà con người dùng hầu hết là nước ngọt từ nguồn nước bề mặt và nước ngầm. Nguồn nước này đang bị đe dọa nhiễm bẩn và cạn kiệt do việc xả thải và sử dụng thiếu ý thức của con người, cộng thêm sự gia tăng nhanh dân số thế giới. Các hoạt động nông nghiệp, công nghiệp, dịch vụ đều đòi hỏi một lượng nước lớn. Mặt khác mức sống của dân chúng nâng cao cũng đã dẫn đến nước sử dụng cho sinh hoạt tăng lên nhiều lần so với vài ba thập kỷ trước. Cách sử dụng nước ngọt như hiện nay sẽ không thể bền vững nếu đan số toàn Thế Giới lên đến 10 tỷ vào năm 2015. Nhiều nơi đã bị thiếu nước trầm trọng. Nói chung tình trạng khan hiếm nước đang dần trở nên hết sức căng thẳng theo thời gian ở những địa điểm nhất định. Trong những vùng khô hạn và các miền duyên hải hiện trạng thiếu nước cũng như nước bị nhiễm mặn đang là mối lo ngại buộc chúng ta cần sớm tìm ra các giải pháp hợp lý. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 2
  14. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Nước tham gia vào mọi quá trình xảy ra trên Trái Đất như phong hóa, bào mòn làm cho trên bề mặt trái đất hình thành nên các sông, suối, đồng bằng Nước trong khí quyển được coi là lớp áo giáp bảo vệ trái đất khỏi giá lạnh và điều hòa khí hậu, bởi vì nước có khả năng lưu giữ và ổn định nhiệt tốt hơn mặt đất và không khí. Nước có ý nghĩa đặc biệt đối với mọi quá trình sinh học, nó là thành phần chính của mọi vật thể sống. Trung bình trong một cơ thể sống, nước chiếm 80%. Trong các động vật bậc cao, nước chiếm 60-70% trọng lượng cơ thể, các sinh vật biển như sứa và một số loại tảo, nước biển chiếm tỷ lệ rất cao khoảng 98% trọng lượng cơ thể. Nhưng vi khuẩn ở trạng thái bào tử hoặc sinh khí lơ lửng mà bền vững thì hàm lượng nước chỉ là 50%. Đối với con người, nước chiếm khoảng 70% trọng lượng cơ thể. Trong cơ thể sinh vật nước đóng vai trò như một dung môi để thự hiện quá trình trao đổi chất và năng lượng. Ngoài thiên nhiên, thủy sinh vật sống trong nước coi nước như giá thể để cư trú, di chuyển và tìm kiếm thức ăn. Nước là tấm vỏ bọc bảo vệ rất an toàn cho thủy sinh vật tránh các thay đổi đột ngột của thời tiết khắc nghiệt trên cạn hoặc các tia bức xạ nguy hiểm từ vũ trụ và mặt trời. Tóm lại, nước có mặt ở tất cả các quyển của trái đất như khí quyển, thủy quyển, địa quyển, sinh quyển nó đang đóng góp vai trò vô cùng quan trọng trong sự phát triển của tự nhiên và đời sống trên hành tinh chúng ta. Vì vậy sự hiểu biết về nước, về tính chất lý, hóa học cũng như sự tồn tại và vận chuyển của nước trong môi trường là cơ sở để giải quyết những tác động xấu do nước gây ra. 1.1.1.Một số vấn đề chung về ô nhiễm nước . Khái niệm ô nhiễm môi trường nước Nước bị ô nhiễm là sự thay đổi thành phần và chất lượng nước không đáp ứng cho các mục đích sử dụng khác nhau, vượt qua tiêu chuẩn cho phép và có ảnh hưởng xấu đến đời sống con người và sinh vật. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 3
  15. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG . Nguồn ô nhiễm nước Nước bị ô nhiễm là do sự phú dưỡng xảy ra chủ yếu ở các khu vực nước ngọt và các vùng ven biển, vùng biển khép kín. Do hàm lượng muối khoáng và hàm lượng các chất hữu cơ quá dư thừa cho các quần thể sinh vật trong nước không thể đồng hóa được. Kết quả làm cho hàm lượng oxy trong nước giảm đột ngột, các khí độc tăng lên, tăng độ đục của nước, gây suy thoái thủy vực. . Ô nhiễm tự nhiên Là do mưa, tuyết tan, lũ lụt, gió bão hoặc do các sản phẩm hoạt động sống của sinh vật, kể cả xác chết của chúng. Cây cối, sinh vật chết đi, chúng bị vi sinh vật phân hủy thành chất hữu cơ. Một phần sẽ ngấm vào lòng đất, sau đó ăn sâu vào nước ngầm, gây ô nhiễm hoặc theo dòng nước ngầm hòa vào dòng lớn. Lụt lội có thể làm nước mất sự trong sạch, khuấy động những chất dơ trong hệ thống cống rãnh, mang theo nhiều chất thải độc hại từ nơi đổ rác và cuốn theo các loại hóa chất trước đây đã được cất giữ. Nước lụt có thể bị ô nhiễm do hóa chất dùng trong nông nghiệp, kỹ thuật hoặc do các tác nhân độc hại ở các khu phế thải. Công nhân thu dọn lân cận các công trường kỹ nghệ bị lụt có thể bị tác hại bởi nước ô nhiễm hóa chất. Ô nhiễm nước do các yếu tố tự nhiên (núi lửa, xói mòn, bão, lũ lụt, ) có thể rất nghiêm trọng, nhưng không thường xuyên, và không phải là nguyên nhân chính gây suy thoái chất lượng nước toàn cầu.  Ô nhiễm nhân tạo Nước thải sinh hoạt (domestic wastewater): là nước thải phát sinh từ các hộ gia đình, bệnh viện, khách sạn, cơ quan trường học, chứa các chất thải trong quá trình sinh hoạt, vệ sinh của con người. Thành phần cơ bản của nước thải sinh hoạt là các chất hữu cơ dễ bị phân hủy sinh học (cacbohydrat, protein, dầu mỡ), chất dinh dưỡng (photpho, nito), chất rắn và vi trùng. Tùy theo mức độ sống và lối sống mà lượng nước thải cũng như tải lượng các chất có trong nước thải của mỗi người trong một ngày là khác nhau. Nhìn chung mức sống càng cao thì lượng nước thải và tải lượng thải càng cao. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 4
  16. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG . Từ các hoạt động công nghiệp Nước thải công nghiệp (industrial wastewater): là nước thải từ các cơ sở sản xuất công nghiệp, tiểu thủ công nghiệp, giao thông vận tải. Khác với nước thải sinh hoạt hay nước thải đô thị, nước thải công nghiệp không có thành phần cơ bản giống nhau, mà phụ thuộc vào ngành sản xuất công nghiệp cụ thể. Ví dụ: nước thải của các xí nghiệp chế biến thực phẩm thường chứa lượng lớn chất hữu cơ; nước thải của các xí nghiệp thuộc da ngoài các chất hữu cơ còn có các kim loại nặng, sulfua Người ta thường sử dụng đại lượng PE (population equivalent) để so sánh một cách tương đối mức độ gây ô nhiễm của nước thải công nghiệp với nước thải đô thị. Đại lượng này được xác định dựa vào lượng thải trung bình của một người trong một ngày đối với một tác nhân gây ô nhiễm xác định. Các tác nhân gây ô nhiễm chính thường được sử dụng để so sánh là COD (nhu cầu oxy hóa học), BOD5 (nhu cầu oxy sinh hóa), SS (chất rắn lơ lửng). Ngoài các nguồn gây ô nhiễm chính như trên thì còn có các nguồn gây ô nhiễm nước khác như từ y tế hay từ hoạt động sản xuất nông, lâm, ngư nghiệp của con người . 1.1.2.Thông số đánh giá chất lượng nước.  Các chất lơ lửng Là chỉ tiêu cơ bản đánh giá chất lượng nước thải. Căn cứ vào chỉ tiêu này để tính toán hệ thống xử lý. Các chất lắng: chiếm một phần chất lơ lửng, đây là những hạt có kích thước lớn hơn 10-4mm, có khả năng lắng xuống bể lắng sau 2 giờ nên dễ dàng tách ra khỏi nước thải. Phương pháp thường dùng để tách các chất lắng là để lắng. Trong 1 lít nước thải có từ 3 - 9 ml cặn lắng. + Các chất không lắng: đó là những hạt có kích thước rất nhỏ gần bằng kích thước hạt keo, không lắng trong thời gian qui định, khối lượng của các chất này tương đối lớn. Vì vậy muốn tách chúng ra ta dùng phương pháp phá vỡ hệ keo bằng cách cho vào trong nước các chất keo tụ hoặc dùng phương pháp nhiệt. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 5
  17. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG + Các chất tan: ngoài các muối hòa tan còn có các chất khác như NH3, Urê, các chất tẩy rửa hòa tan. + Tổng chất rắn (TS) được xác định bằng trọng lượng khô phần còn lại sau khi cho bay hơi 1l mẫu nước trên bếp cách thủy rồi sấy ở 1030C cho đến khi trọng lượng không đổi. Đơn vị tính bằng mg (g/l). + Chất rắn lơ lửng ở dạng huyền phù (SS). Hàm lượng các chất huyền phù (SS) là trọng lượng khô của chất rắn còn lại trên giấy lọc sợi thủy tinh, khi lọc 1l mẫu nước qua phễu lọc Gooch rồi sấy khô ở 103 – 1050C tới khi trọng lượng không đổi. Đơn vị tính bằng mg hoặc g/l. + Chất rắn hòa tan (DS). Hàm lượng chất rắn hòa tan chính là hiệu số của tổng chất rắn với huyền phù: DS = TS – SS. Đơn vị tính bằng g hoặc mg/l.  BOD - nhu cầu oxy sinh học (Biological Oxygen Demand) BOD là lượng oxy cần thiết (mg) cung cấp cho các vi sinh vật chuyển hóa sinh học các chất hữu cơ trong 1 lít nước thải thành CO2 và nước dưới điều kiện 0 20 C trong 5 ngày hoặc 20 ngày tương ứng có ký hiệu BOD5 hoặc BOD20. Đơn vị tính mg/l. Chỉ số BOD đặc trưng cho mức độ ô nhiễm của nước thải, BOD càng cao nước càng bị ô nhiễm. Khi thải nước có BOD cao ra ngoài môi trường sẽ làm giảm lượng oxy hòa tan của nguồn tiếp nhận vì các vi sinh vật lấy đi O2 trong nước để oxy hóa các chất hữu cơ. Hàm lượng BOD là chỉ tiêu để tính toán công trình xử lý sinh học. Với các nguồn nước khác nhau hay cùng một nguồn nước nhưng ở những thời điểm khác nhau, chỉ số BOD cho những giá trị khác nhau. Hiện tượng oxy hóa diễn ra không đồng đều theo thời gian. Ở thời gian đầu quá trình xảy ra mạnh, sau đó giảm dần. Đối với nước thải sinh hoạt sau 20 ngày hầu như oxy hóa toàn bộ các chất hữu cơ nên BOD20 được coi là BOD toàn phần.  COD - nhu cầu oxy hóa hóa học (Chemical Oxygen Demand) COD là lượng oxy (mg) tương đương với lượng Dichromate kali dùng để oxy hóa (trong môi trường acid) hết các chất có thể bị oxy hóa trong 1 lít nước thải. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 6
  18. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Chỉ số COD tương tự như BOD, biểu hiện sự ô nhiễm của nước nhưng ở mức cao hơn BOD vì dùng phương pháp hóa học cưỡng bức để oxy hóa các chất trong nước thải. Nhu cầu oxy sinh học không phản ánh toàn bộ các chất hữu cơ có chứa trong nước thải vì nó không tính đến các chất hữu cơ tiêu thụ cho việc tăng sinh khối của sinh vật và những chất hữu cơ bền vững mà sinh vật không thể phân hủy được. Giá trị nhu cầu oxy hóa học (COD) sẽ phản ánh được toàn bộ các chất hữu cơ thậm chí cả 1 ít chất vô cơ. Thông thường phương pháp xử lý sinh học được áp dụng để xử lý nước thải khi tỉ số BOD/COD > 0,46.  Nhiệt độ Nhiệt độ của nước thải tăng, tốc độ lắng của tạp chất tăng, đồng thời hoạt động sống của vi sinh vật phát triển mạnh.  Màu và mùi của nước thải Màu của nước thải đục, có màu xám đục hoặc đen, mùi hôi thối. Màu và mùi của nước thải là kết quả của sự phân hủy các tạp chất vi sinh vật.  Hàm lượng nito Chỉ tiêu hàm lượng nito trong nước được xem như là chất chỉ thị tình trạng ô nhiễm của nước vì NH3 tự do là sản phẩm phân hủy các chất chứa protein, nghĩa là ở điều kiện hiếu khí xảy ra quá trình oxy-hóa.  Hàm lượng phốt pho Photpho trong nước và nước thải thường tồn tại ở các dạng orthophotphat 3- - 2- (PO4 , H2PO4 , HPO4 , H3PO4) hay polyphotphat [Na3(PO3)6] và photphat hữu cơ. Chỉ tiêu photpho có ý nghĩa quan trọng trong cấp nước để kiểm soát sự hình thành cặn rỉ, ăn mòn và xử lý nước thải bằng các phương pháp sinh học.  Độ pH Là một trong những chỉ tiêu xác định đối với nước cấp và nước thải. Chỉ số này cho thấy cần thiết phải trung hòa hay không và tính lượng hóa chất cần thiết trong quá trình xử lý đông keo tụ, khử khuẩn . Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 7
  19. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Sự thay đổi trị số pH làm thay đổi các quá trình hòa tan hoặc keo tụ, làm tăng, giảm vận tốc của các phản ứng hóa sinh xảy ra trong nước. 1.2.Phƣơng pháp xử lý sắt trong nƣớc [7] 1.2.1. Phương pháp cơ học Phương pháp này được sử dụng để tách các tạp chất không hòa tan và một phần các chất ở dạng keo ra khỏi nước thải. 1.2.2. Phương pháp hóa lý Quá trình xử lý cơ học chỉ tách được các hạt rắn huyền phù nhưng không thể tách được các chất gây nhiễm bẩn ở dạng keo tụ và hòa tan vì chúng là những hạt rắn có kích thước nhỏ. Việc khử các hạt keo rắn bằng lắng trọng lực đòi hỏi trước hết cần trung hòa điện tích của chúng, tiếp là liên kết chúng với nhau. Quá trình trung hòa điện tích thường gọi là quá trình đông tụ, còn quá trình tạo thành các bông lớn hơn gọi là quá trình keo tụ. Ngoài ra còn các phương pháp như tuyển nổi hay trao đổi ion . 1.2.3. Phương pháp hóa học Các phương pháp xử lý nước thải bao gồm có: trung hóa, oxy hóa và khử. Tất cả các phương pháp này đều dùng các tác nhân hóa học nên là phương pháp đắt tiền. Người ta sử dụng các phương pháp hóa học để khử các chất hòa tan và trọng hệ thống cấp nước khép kín. Đôi khi các phương pháp này dùng để xử lý sơ bộ trước khi xử lý sinh học hay sau công đoạn này như là một phương pháp xử lý nước thải lần cuối để thải. 1.2.4. Phương pháp sinh học Người ta sử dụng phương pháp xử lý sinh học để làm sạch nước thải sinh hoạt cũng như nước thải sản xuất khỏi nhiều chất hửu cơ hòa tan và một số chất vô cơ như H2S, các sunfit, ammoniac,nito Phương pháp này dựa trên sự hoạt động của các vi sinh vật phân hủy các chất hữu cơ gây nhiễm bẩn cho nước. Nước thải được xử lý bằng phương pháp sinh học thường đặc trưng bởi chỉ tiêu BOD,COD. . Phương pháp hiếu khí là phương pháp xử lý sử dụng các nhóm vi sinh vật hiếu khí. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 8
  20. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG . Phương pháp yếm khí là phương pháp sử dụng các vi sinh vật yếm khí. 1.3.Phƣơng pháp hấp phụ[3][7][10] 1.3.1.Các khái niệm Hấp phụ là quá trình tập trung các phân tử khí, chất lỏng hay chất rắn trên bề mặt phân cách giữa các pha. Hiện tượng hấp phụ xảy ra do sự tương tác giữa các nguyên tử trên bề mặt chất rắn với các chất tan, trên cơ sở lực hút tĩnh điện, lực định hướng và lực tán xạ. Quá trình ngược với sự hấp phụ gọi là sự giải hấp. Lượng nhiệt giải phóng trong quá trình hấp phụ gọi là nhiệt hấp phụ. Lượng chất hấp phụ trên một đơn vị diện tích bề mặt hoặc trên trên một đơn vị khối lượng chất hấp phụ gọi là đại lượng hấp phụ kí hiệu T. Đối với một hệ xác định, đại lượng hấp phụ phụ thuộc vào nồng độ C trong thể tích hoặc áp suất P và nhiệt độ T. T = f(T,P) hoặc T = (T,C) Đường biểu diễn T = f(T,P) hoặc T = (T,C) ở T = const được gọi là đường nhiệt hấp phụ. Tùy theo bản chất của lực hấp phụ người ta phân biệt hấp phụ vật lý và hấp phụ hóa học. - Sự hấp phụ vật lý thực hiện bằng lực phân tử là lực yếu, do đó nhiệt hấp phụ thường bé, khoảng 2 – 6 kcal/mol và là quá trình thuận nghịch. - Sự hấp phụ hóa học bằng lực liên kết hóa học là lực mạnh nên nhiệt hấp phụ thường lớn khoảng vài chục kcal/mol. Các vật liệu hấp phụ: - Vật liệu khoáng sét trong tự nhiên như: bentonit, zeolit, diatomit . - Vật liệu khoáng sét tổng hợp như: silicagel, co-polyme của styrene/divinylbenzen . - Vật liệu sinh khối (biomass) như : xơ dừa, vỏ lạc, cùi bắp - Polyme sinh học như: chitin, chitosan - Than hoạt tính Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 9
  21. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG 1.3.2.Phương trình mô tả quá trình hấp phụ Phương trình hấp phụ Fredlich Sự hấp phụ phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó có sự hấp phụ phụ thuộc này gọi là sự hấp phụ đẳng nhiệt, các đường hấp phụ có hai đoạn thẳng . T T 1 T2 C (P) Hình 1.1.Hấp phụ đẳng nhiệt ở T1 và T2, ( T1<T2) Tại vùng có P hay C có giá trị bé, T tỉ lệ bậc nhất với C hoặc P. Tại vùng có P hay C cao, đường biểu diễn gần như song song với trục hoành, sự hấp phụ đã bão hòa và T = TMax không phụ thuộc vào nồng độ. Đường hấp phụ Fredlich giống như một nhánh của parabol nên để giải hấp dùng công thức sau: T = x/m =k.p1/n Trong đó : x là số mol chất bị hấp phụ: m là khối lượng vật hấp phụ (g) P là áp suất cân bằng của khí quanh vật hấp phụ k và n là hằng số. Nếu sự hấp phụ xảy ra trong dung dịch thì: T = x/m=β.C1/n Các hằng số 1/n và β trong phương trình Fredlich bằng phương pháp đồ thị. lgT = lgk+1/n.lgC, do vậy có thể xác định 1/n và β Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 10
  22. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG lgΓ tα= 1/n lgβ lgC Hình 1.2. Xác định hệ số phƣơng trình Fredilch Phương trình hấp phụ Langmuir T là đại lượng hấp phụ tính bằng thể tích chất bị hấp phụ ở điều kiện tiêu chuẩn; TMax là đai lượng hấph phụ cực đại khi 100% bề mặt bị che phủ ( thể tích đơn lớp) Đại lượng b=k/k’ có ý nghĩa của hằng số cân bằng hấp phụ được gọi là hệ số hấp phụ, nó tăng theo hàm số mũ với nhiệt hấp phụ: T = TMax.bP/(1+bP) Ở áp suất thấp, khi bP = 1 ta có T = TMax ứng với sự hấp phụ cực đại. Thuyết hấp phụ đa phân tử của BET Trong một số trường hợp, sự hấp phụ không chỉ tạo đơn lớp phân tử mà thành nhiều lớp phân tử chồng lên nhau. Tác giả Braunauer-Tella bằng con đường nhiệt động học đưa ra phương trình hấp phụ đẳng nhiệt dựa trên quan điểm sau: - Lớp hấp phụ đầu tiên được tiến hành do lực tương tác Vandervan giữa chất hấp phụ và chất bị hấp phụ. Các lớp tiếp theo được hình thành do sự ngưng tụ khí. Nhiệt hấp phụ của lớp thứ hai và tất cả các lớp thiếp theo thì bằng nhau và bằng nhiệt hóa lỏng của khí, còn nhiệt hấp phụ của lớp thứ nhất thì khác. - Các phân tử hấp phụ chỉ tương tác với các phân tử trước hoặc sau nó mà không tương tác với các phân tử bên cạnh. P/V(P0-P) = 1/Vm.C+(C-1)/Vm.C.p/p0 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 11
  23. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG P0: áp suất hơi bão hòa V: Thể tích khí bị hấp phụ bởi áp suất P Vm: Thể tích khí bị hấp phụ bởi lớp thứ nhất (P C: Thừa số năng lượng C = e 0-P)/RT: trong đó (P0-P) là hiệu số hấp phụ trong lớp đơn phân tử và nhiệt hóa lỏng. 1.3.3. Hấp phụ trong môi trường nước Là quá trình hấp phụ hỗn hợp, tuân theo cơ chế cạnh tranh, cặp chất hấp phụ - bị hấp phụ có tương tác lớn, độ bền cao chiếm ưu thế về thành phần so với tương tác yếu. Hấp phụ trong dung dịch nước chậm hơn nhiều so với quá trình khuyếch tán chậm, mà nguyên nhân là tương tác giữa chất bị hấp phụ với dung môi nước, đồng thời tương tác với chất hấp phụ. 1.3.4. Các yếu tố ảnh hưởng Yếu tố ảnh hưởng đến độ chọn lọc và cạnh tranh hấp phụ là tính tương đồng, những chất có bản chất giống nhau tương tác mạnh hơn so với tương tác giữa các chất có bản chất khác nhau. Các chất có độ phân cực cao tương tác tốt hơn với các chất phân cực và ngược lại với các chất không phân cực. Tương tác giữa chất hấp phụ và chất bị hấp phụ có tính cộng hợp, tức là lực tương tác chung bằng tổng các lực thành phần, là hệ quả của tương tác giữa chất hấp phụ, chất bị hấp phụ với nước . Quá trình hấp phụ xảy ra sẽ làm thay đổi một số tính chất của hệ. Quá trình hấp phụ sẽ làm thay đổi tính chất điện tích bề mặt của hệ keo trong đó, tạo điều kiện cho quá trình tạo thành các tập hợp lớn hơn ảnh hưởng trực tiếp đến quá trình keo tụ, lắng, lọc. Quá trình hấp phụ sẽ làm thay đổi hoạt tính bề mặt của chất rắn tác động trực tiếp đến quá trình tạo mầm trong kết tủa, hòa tan khoáng vật, ăn mòn, xúc tác, xúc tác quang hóa hệ oxy hóa khử và một số quá trình có liên quan đến bề mặt chất rắn. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 12
  24. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Hấp phụ phân tử Là quá trình hấp phụ mà trong đó cấu trúc phân tử của chất bị hấp phụ về cơ bản không thay đổi cấu trúc điện tử trước và sau khi hấp phụ. Quá trình đó thường xảy ra với phân tử trung hòa. . Hấp phụ Polime Hấp phụ polyme trên chất rắn chủ yếu là do tương tác vật lý, lực vandecvan của nhóm –CH2 trong mạch với chất hấp phụ. Do lực tương tác này có tính cộng hợp nên khả năng hấp phụ cuả polyme mạch dài cao hơn polyme mạch ngắn cùng loại. 1.3.5. Ứng dụng của phương pháp hấp phụ Phương pháp hấp phụ được sử dụng rộng rãi để làm sạch triệt để nước thải khỏi các hợp chất hữu cơ hòa tan sau khi xử lý cục bộ. Khi trong nước thải có chứa một hàm lượng rất nhỏ các chất đó. Những chất này không phân hủy bằng con đường sinh học và thường có tính độc cao. Tốc độ của quá trình hấp phụ phụ thuộc vào nhiệt độ, bản chất và cấu trúc của chất tan, nhiệt độ của nước, loại và tính chất các chất hấp phụ. Trong trường hợp tổng quát, quá trình hấp phụ gồm 3 giai đoạn:  Di chuyển chất cần hấp phụ từ nước thải tới bề mặt hạt hấp phụ.  Thực hiện quá trình hấp phụ  Di chuyển chất bên trong hạt hấp phụ 1.4.Tổng quan về silicagel Silicagel là một loại chất hấp phụ có thành phần hóa học chủ yếu là silic oxit (SiO2) có cấu trúc rất xốp. Độ xốp của silicagel có thể đạt 50 – 60%, diện tích bề mặt có thể đạt tới 800 m2/g. Nguyên liệu để tổng hợp silicagel là axit silicic, axit đơn H2SO4 là axit rất yếu. Khi vượt qua độ hòa tan nó không kết tủa mà tạo thành polimer thông qua phản ứng trùng ngưng, giai đoạn đầu của phản ứng trùng ngưng là: 2H2SiO4 H2Si2O2 + H2O Phản ứng trùng ngưng tiếp diễn hình thành các phân tử polimer lớn cho tới khi nồng độ axit đơn dư trong dung dịch nằm trong khoảng 100 – 150 mg/l Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 13
  25. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG tùy thuộc vào pH. Silicagel thường được chế tạo bằng cách kết tủa SiO2 từ dung dịch thủy tinh lỏng với axit (chủ yếu là axit sunfuric), trong một số trường hợp có thể thủy phân SiCl4 hoặc các hợp chất silic khác dễ thủy phân. Trong quá trình thủy phân với axit sunfuric sẽ hình thành axit silicic yếu và ngay lập tức xảy ra phản ứng trùng ngưng tạo thành gel đặc và trong , chứa khoảng 90% nước hay 300 phân tử trên 1 phân tử SiO2. Khi tỉ lệ nước /SiO2 là 30 – 40 thì có thể cắt thành từng miếng, khi tỉ lệ còn 6/1 thì được coi là khô và có thể nghiền thành bột. Tính chất của silicagel phụ thuộc vào yếu tố thực hiện khi chế tạo như: nồng độ, pH, nhiệt độ. Hạt keo càng nhỏ thì diện tích bề mặt càng lớn. Thông thường khi thủy phân ở vùng pH thấp, hạt keo nhỏ thì thời gian đông tụ kéo dài. Ở vùng nồng độ loãng và nhiệt độ cao cũng tạo ra những hạt keo nhỏ. Tỉ lệ thành phần tham gia phản ứng, tốc độ khuấy trộn, chất đưa thêm vào, thứ tự đưa chất vào đều ảnh hưởng đến chất lượng sản phẩm. Silicagel được sử dụng chủ yếu là chất hút ẩm, một phần làm chất mang xúc tác. Trong phân tích nó chủ yếu được dùng làn chất hấp phụ hay chất mang sắc kí. Gần đây có một số nghiên cứu sử dụng silicagel để xử lý nước thải chứa kim loại nặng và chất phóng xa. 1.5.Giới thiệu về sắt 1.5.1.Các hợp chất của sắt Trong nước sắt thường tồn tại dưới dạng ion Fe2+, kết hợp với các gốc bicacbonat, sunfat, clorua; đôi khi tồn tại dưới keo của axit humic hoặc keo silic. Khi tiếp xúc với oxy hoặc các tác nhân oxy hóa, ion Fe2+ bi oxy hóa thành ion 3+ Fe và kết tủa thành các bông cặn Fe(OH)3 có màu nâu đỏ. Các hợp chất vô cơ của ion sắt: 2+ Fe : FeS, Fe(OH)2, FeCO3, Fe(HCO3), FeSO4. 3+ Fe : Fe(OH)3, FeCl3. Trong đó Fe(OH)3 là chất keo tụ dễ dàng lắng đọng trong các bể lắng và bể lọc. 3+ Các phức chất vô cơ với silicat và photphat (FeSiO(OH)3 ) Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 14
  26. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Cấ phức chất hữu cơ của ion sắt với axit humic và axit funvic + Các ion sắt hóa tan Fe(OH) , Fe(OH)3 tồn tại tùy vào giá trị thế oxi hóa khử và pH của môi trường. 1.5.2.Ảnh hưởng của sắt.[1][3][7] Tính chất và sự phân bố sắt trong môi trường Một nguyên tử sắt điển hình có khối lượng gấp 56 lần khối lượng nguyên tử hidro điển hình. Sắt là kim loại phổ biến nhất và người ta cho rằng nó là nguyên tố phổ biến thứ 10 trong vũ trụ. Sắt cũng là nguyên tố phổ biến nhất (theo khối lượng 34.6%) tạo ra trái đất; sự tập trung của sắt trong các lớp khác nhau của Trái Đất dao động từ rất cao ở lõi bên trong tới khoảng 5% ở lớp vỏ bên ngoài; có thể phần lõi của Trái Đất chứa các tinh thể mặc dù khá nhiều khả năng là hỗn hợp của sắt và niken; một khối lượng lớn của sắt trong Trái Đất được coi là tạo ra từ trường của nó . Sắt có ánh kim xám nhẹ, là một trong những nguyên tố phổ biến nhất trên Trái Đất, chiếm khoảng 5% khối lượng vỏ Trái Đất. Phần lớn sắt được tìm thấy trong các dạng oxit sắt khác nhau, chẳng hạn như khoáng chất hematite, mag- netit, taconit. Khoảng 5% cá thiên thạch chứa hỗn hợp sắt – niken. Mặc dù hiếm, chúng là các dạng chính của sắt kim loại tự nhiên trên bề mặt Trái Đất . Sắt là kim loại được tách ra từ các mỏ quặng sắt và rất khó tìm thấy nó ở dạng tự do. Để thu được sắt tự do, các tạp chất phải được loại bỏ bằng phương pháp khử hóa học. Sắt được sử dụng trong sản xuất gang và thép, đây là các hợp kim, là sự hòa tan các kim loại khác (và một số á kim hay phi kim, đặc biệt là cacbon ). Vai trò của sắt Sắt có vai trò rất cần thiết đối với mọi cơ thể sống, ngoại trừ một số vi khuẩn. Nó chủ yếu liên kết ổn định bên trong các protein kim loại, vì trong dạng tự do nó sinh ra các gốc tự do nói chung là độc với tế bào. Nói rằng sắt tự do không có nghĩa là nó tự do di chuyển trong các chất lỏng trong cơ thể. Sắt liên kết chặt chẽ với mọi phân tử sinh học vì thế có sẽ gắn với các màng tế bào, axit nucleic, protein . Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 15
  27. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Trong cơ thể động vật sắt liên kết trong các tổ hợp heme (là thành phần thiết yếu của cytochromes), là những protein tham gia vào các phản ứng oxi hóa - khử (không giới hạn chỉ là quá trình hô hấp) và các protein chuyên chở Oxy như hemoglobin và myoglobin . Sắt vô cơ tham gia trong các phản ứng oxi hóa – khử cũng được tìm thấy trong các cụm sắt – lưu huỳnh của nhiều anzym , chẳng hạn như các en – zym nitrogenase (tham gia vào quá trình tổng hợp ammoniac từ nito hay hidro) và hydrogenase. Tập hợp các protein sắt phi – heme có trách nhiệm cho một dãy các chức năng trong một số loại hình cơ thể sống, chẳng hạn như các en-zym metan monooxygenase (oxi hóa metan thành methanol), ribonuceotide re- ductase (khử ribose thành deoxyribose; tổng hợp sinh học DNA), hemerythrins (vận chuyển oxi và ngưng kết trong các động vật không xương sống ở biển) và axit phosphatase tía (thủy phân các este phot phat). Khi cơ thể chống lại sự nhiễm khuẩn, nó để riêng sắt trong protein vận chuyển transferring vì thế vi khuẩn không thể sử dụng được sắt. Độc tính của sắt Sắt cơ bản không ảnh hưởng tới sức khỏe con người ở nồng độ thấp. Việc hấp thụ quá nhiều sắt gây ngộ độc vì các sắt (Fe2+) dư thừa sẽ phản ứng với các protein trong cơ thể để sản xuất ra các gốc tự do. Khi sắt trong số lượng bình thường thì cơ thể có một cơ chế chống oxi hóa để có thể kiểm soát quá trình này Khi dư thừa sắt thì những lượng dư thừa không thể kiểm soát của các gôc tự do dược sinh ra.Lượng gây chết người của sắt đối với trẻ 2 tuổi là 3 gam sắt. Một gam có thể sinh ra sự ngộ độc nguy hiểm. Danh mục của DRI về mức chấp nhận cao nhất về sắt đối với người lớn là 45 mg/ngày. Đối với trẻ em dưới 14 tuổi mức cao nhất là 40 mg/ngày. Nếu sắt quá nhiều trong cơ thể (chứa đến mức gây chết người ) thì một loại các hội chứng rối loại quá tải sắt có thể phát sinh, chẳng hạn như hemochromatosis. Việc hiến máu là đặc biệt nguy hiểm do có thể sinh ra chứng thiếu sắt và thông thường được chỉ định bổ sung thêm các biệt dược chứa sắt. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 16
  28. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG 1.6.Sự hấp phụ của ion kim loại Fe3+ Sự hấp phụ của ion Fe3+ nghiên cứu bằng nhiều vật liệu khác nhau như: than gỗ hoạt tính, đất sét, chất rắn oxit Khả năng hấp phụ của ion kim loại này rất tốt có thể lên tới hơn 90% trong những điều kiện xác định. Phương pháp hấp phụ đối với Fe được coi là phương tiện quan trọng trong quản lý nồng độ của ion Fe3+ trong nước cũng như trong nước thải. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 17
  29. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG CHƢƠNG 2. THỰC NGHIỆM 2.1. Dụng cụ và hóa chất 2.1.1. Dụng cụ  Máy lắc June HY – 4  Cân phân tích Adxenture  Máy đo quang Hach DR/2010  Tủ sấy  Bình định mức: 100ml, 500ml .  Bình nón 250 ml  Buret và pipet các loại  Phễu lọc và giấy lọc  Một số dụng cụ phụ trợ khác 2.1.2. Hóa chất  H2SO4 (1: 2)  HCl (1: 1)  KMnO4 0.1N  H2C2O4.2H2O 0.1N  KSCN 20%  NH4Fe(SO4)2.12H2O 2.1.3. Chuẩn bị dung dịch thí nghiệm  Dung dịch phèn sắt ( NH4Fe(SO4)2.12H2O) Dung dịch 1: Hòa tan 0,8361 g NH4Fe(SO4)2.12H2O trong nước cất, thêm 2ml HCL đặc, định mức thành 1l. (1ml dung dịch này có chứa 0,1 mg sắt). Dung dịch 2: Được pha từ dung dịch 1 bằng cách lấy 50ml dung dịch 1 pha loãng thành 1l. (1ml dung dịch này có chứa 0,005 mg Fe+3 chuẩn). 2.1.4. Cách tiến hành Lấy lượng mẫu nước cần phân tích sao cho lượng sắt trong đó không vượt quá 0,2 mg cho vào bình định mức tam giác 250 ml. Thêm 2,5 ml dung dịch H2SO4 ( 1: 2) ; 2,5 ml dung dịch KMnO4, đun sôi hỗn hợp 3 – 5 phút, nhỏ vào đó từng giọt dung dịch axit oxalic đến khi mất màu tím, lại thêm cẩn thận từng Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 18
  30. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG giọt KMnO4 đến khi dung dịch vừa xuất hiện màu hồng nhạt. Để nguội nếu dung dịch bi đục thì lọc. Thu tất cả nước lọc và nước rửa vào bình định mức 100ml, thêm 2,5 ml dung dịch HCl (1: 1), lắc đều. Thêm 5 ml Dung dịch KSCN 20 % lắc dều và định mức nước cất. Đo ngay mật độ quang của dung dịch, dung dịch so sánh là mẫu trắng. 2.1.5. Lập đường chuẩn Các bước xây dựng đường chuẩn: Chuẩn bị 6 bình định mức có dung tích 100 ml, lấy lần lượt vào mỗi bình 0, 2, 4, 6, 8, 10 ml dung dịch chuẩn sắt có nồng độ 0,005 mg/l. Sau đó tiến hành như sau: Bảng 2.1. Kết quả xác định đường chuẩn sắt STT 1 2 3 4 5 6 Dung dịch 2 (ml) 0 2 4 6 8 10 Dung dịch H2SO4 (ml) 2,5 2,5 2,5 2,5 2,5 2,5 (1: 2) Dung dịch KMnO4 2,5 2,5 2,5 2,5 2,5 2,5 0,1N (ml) Dung dịch HCl (ml) 2,5 2,5 2,5 2,5 2,5 2,5 (1: 1) KSCN 20% (ml) 5 5 5 5 5 5 Hàm lƣợng Fe3+ (mg) 0 0,1 0,2 0,3 0,4 0,5 Abs 0 0,0117 0,0219 0,0352 0,0452 0,0535 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 19
  31. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Abs 0.06 y = 0.108x + 0.000 0.05 R² = 0.996 0.04 0.03 Abs Abs 0.02 Linear (Abs) 0.01 0 0 0.1 0.2 0.3 0.4 0.5 0.6 Hàm lượng Fe3+ (mg) Hình 2.2. Phương trình đường chuẩn sắt Từ kết quả ta lập được phương trình đường chuẩn dùng để xác định nồng độ của sắt sau quá trình hấp phụ có dang: y = 0.108x+0 2.1.6. Khảo sát ảnh hưởng cuả pH đến quá trình hấp phụ sắt Một trong những yếu tố quan trọng ảnh hưởng tới khẳ năng hấp phụ của vật liệu là pH. Khảo sát ảnh hưởng của pH đến quá trình hấp phụ của vật liệu được tiến hành trong khoảng thời gian khoảng 30 phút. Lấy 100 ml dung dịch Fe3+ nồng độ là 50 mg/l, với khối lượng vật liệu hấp phụ là 2g, pH được điều chỉnh thay đổi từ 2 – 7. 2.1.7. Khảo sát ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ Khảo sát ảnh hưởng của thời gian của vật liệu hấp phụ đến quá trình hấp phụ được tiến hành như sau: . Khối lượng vật liệu 2g . Nồng độ dung dịch Fe3+ là 50 mg/l (V=100ml) . pH = 3 . Thời gian hay đổi từ 20 – 100 phút 2.1.8 . Khảo sát sự phụ thuộc tải trọng vào nồng độ cân bằng của sắt. Khảo sát sự phụ thuộc tải trọng vào nồng độ cân bằng của vật liệu được tiến hành như sau:  Khối lượng vật liệu 2g  pH = 3 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 20
  32. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG  Thời gian hấp phụ là 60 phút  Nồng độ Fe3+ thay đổi từ 20 ; 50 ; 100 ; 150 ; 200 ; 250 mg/l (V=100ml) 2.1.9. Kết quả khảo sát khả năng giải hấp, tái sinh vật liệu hấp phụ 2.1.9.1. Khảo sát khả năng giải hấp  Vật liệu hấp phụ 2 g  pH = 3  Thời gian 60 phút  Nồng độ Fe3+ 50 mg/l (V=100ml) 2.1.9.2. Khả năng tái sinh của vật liệu Vật liệu sau khi được giải hấp thì tiếp tục đưa vào xử lý nước thải, để xem sau khi giải hấp khả năng hấp thụ của vật liệu có đạt như mong muốn không. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 21
  33. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG CHƢƠNG 3. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN 3.1. Kết quả khảo sát quá trình hấp phụ Fe3+ của silicagel 3.1.1. Kết quả ảnh hưởng cuả pH đến quá trình hấp phụ sắt. Một trong những yếu tố quan trọng ảnh hưởng tới khẳ năng hấp phụ của vật liệu là pH. Khảo sát ảnh hưởng của pH đến quá trình hấp phụ của vật liệu được tiến hành trong khoảng thời gian khoảng 30 phút, nồng độ dung dịch Fe3+ là 50 mg/l, với khối lượng vật liệu hấp phụ là 2g, pH được điều chỉnh thay đổi từ 2 – 7. Kết quả nghiên cứu khả năng hấp thụ của vật liệu chịu ảnh hưởng của yếu tố pH thể hiện ở bảng sau: Bảng 3.1: Kết quả khảo sát ảnh hưởng của pH đến quá trình hấp phụ Fe3+ Nồng độ đầu Nồng độ sau Hiệu suất STT pH (mg/l) xử lý (mg/l) (%) 1 2 50 8,38 83,24 2 3 50 6,295 87,41 3 4 50 6,075 87,85 4 5 50 5,99 88,02 5 6 50 5,88 88,24 6 7 50 5,825 88,35 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 22
  34. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Hiệu suất (%) 89 88 87 t t (%) 86 ấ 85 usu ệ Hiệu suất (%) Hi 84 83 82 0 2 4 6 8 pH Hình 3.1: Ảnh hưởng của pH đến quá trình hấp phụ Fe3+ Kết quả bảng cho thấy khi pH tăng từ 2 – 3 thì hiệu suất quá trình hấp phụ tăng theo. Khi pH tăng từ 3 – 7 hiệu suất có tăng nhưng tăng không đáng kể. Tuy nhiên khi pH > 3 thì bắt đầu có hiện tượng kết tủa của Fe(OH)3 ( do tích số -36 tan của Fe(OH)3 = 1,1.10 ). Và ở pH = 3 hiệu suất cao nhất, vậy chọn pH = 3 cho các nghiên cứu tiếp theo. 3.1.2. Kết quả ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ sắt. Kết quả nghiên cứu khả năng hấp phụ của vật liệu chịu ảnh hưởng của yếu tố thời gian thể hiện ở bảng sau: Bảng 3.2: Kết quả khảo sát ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ Fe3+ STT Thời gian Nồng độ đầu Nồng độ sau Hiệu suất (mg/l) (mg/l) ( % ) 1 20 50 12,155 75,69 2 40 50 9,79 80,42 3 60 50 7,325 85,35 4 80 50 6,775 86,45 5 100 50 6,47 87,06 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 23
  35. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Hiệu suất (%) 88 86 84 t t (%) 82 ấ 80 usu ệ Hiệu suất (%) Hi 78 76 74 0 20 40 60 80 100 120 Thời gian (phút) Hình 3.2: Ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ Fe3+ Kết quả cho thấy hiệu suất của quá trình tăng theo thời gian hấp phụ và tăng từ 75,69 % đến 87,06 % từ 20 – 100 phút. Tại thời gian từ 60 – 100 phút hiệu suất tăng nhưng tăng nhẹ và không đáng kể từ 85,35 % đến 87,06 %. Vậy ta chọn thời gian tối ưu ở 60 phút cho các thí nghiệm sau. 3.1.3.Xác định tải trọng hấp phụ của vật liệu silicagel Kết quả sự phụ thuộc tải trọng vào nồng độ cân bằng của sắt thu được ở bảng 3.3. Bảng 3.3 . Ảnh hưởng của tải trọng vào nồng độ cân bằng của Fe3+ Stt Nồng độ đầu- C0 Nồng độ sau - Cf Tải trọng hấp phụ Tỉ lệ ( mg/l ) ( mg/l ) q (mg/g ) Cf/q 1 20 1,875 0,9063 2,06 2 50 5,670 2,2165 2,55 3 100 12,450 4,3775 2,85 4 150 25,535 6,2233 4,10 5 200 50,075 7,4963 6,67 6 250 81,820 8,409 9,73 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 24
  36. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Từ kết quả trên ta vẽ được đồ thị biểu diễn sự phụ thuộc của tải trọng hấp 3+ phụ nồng độ cân bằng Cf của Fe q ( mg/g ) 9 8 7 6 5 ng q(mg/g) ng 4 ọ 3 q ( mg/g ) i tr i ả T 2 1 0 0 20 40 60 80 100 Nồng độ cân bằng Cf (mg) Hình3.3. Sự phụ thuộc của tải trọng hấp phụ q vào nồng độ cân bằng Cf của Fe3+ trong dung dịch Kết quả cho thấy nồng độ sắt tăng thì tải trọng hấp phụ của vật liệu cũng tăng dần. Dựa vào số liệu thu được, vẽ đồ thị biểu diễn sự phụ thuộc Cf/q vào Cf theo lý thuyết hấp phụ đẳng nhiệt Langmuir cho vật liệu hấp phụ như hình vẽ: Cf 12 10 y = 0.096x + 1.813 R² = 0.997 8 /q f f C 6 ệ l ỷ Cf T 4 Linear (Cf) 2 0 0 20 40 60 80 100 Nồng độ cân bằng Cf (mg) Hình 3.4 Sự phụ thuộc của Cf/q vào nồng độ cân bằng Cf Sự phụ thuộc của Cf/q vào Cf được mô tả theo phương trình: y= 0.096x + 1.813 Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 25
  37. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG ta có tgα = 1/qmax qmax = 1/tgα = 1/0.096 = 10,42 (mg/g) Tải trọng hấp thụ cực đại qmax tính theo mô hình hấp phụ đẳng nhiệt Langmuir của vật liệu hấp phụ đối với Fe3+ là 10,42 mg/g. 3.1.4. Kết quả khảo sát khả năng giải hấp, tái sinh vật liệu hấp phụ 3.1.4.1. Kết quả giải hấp của vật liệu hấp phụ Cho 2g vật liệu hấp phụ vào 100ml dung dịch Fe3+ nồng độ 50 mg/l và lắc trong 60 phút. Đo nồng độ của dung dịch sau khi xử lý ta thu được kết quả như sau: Bảng 3.4 . Kết quả hấp phụ Fe3+ Nguyên tố C0 (mg/l) Cf (mg/l) Hiệu suất (%) Fe3+ 50 5,670 88,66 Sau đó tiến hành giải hấp tách Fe ra khỏi vật liệu bằng dung dịch NaOH 10%, quá trình tiến hành 3 lần, mỗi lần bằng 20 ml dung dịch NaOH 10%. Xác định nồng độ Fe3+ sau giải hấp bằng phương pháp trắc quang. Từ đó tính được hàm lượng Fe3+ đã được rửa giải. Bảng 3.5 . Kết quả giải hấp vật liệu bằng NaOH 10% 3+ Lƣợng Fe hấp Lƣợng Fe3+ đƣợc Số lần rửa Hiệu suất phụ trong vật rửa giải (mg) liệu (mg) (%) Lần 1 44,267 21,532 51,30 Lần 2 21,561 14,152 83,27 Lần 3 10,337 4,368 90.13 Dựa vào bảng số liệu trên khă năng rửa giải của vật liệu hấp phụ bằng NaOH 10% khá tốt. Ban đầu trong vật liệu hấp thụ chứa 44,267 mg Fe3+ sau khi được rửa giải 3 lần thì chỉ còn 4,368 mg Fe3+, hiệu suất đạt 90,13 %. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 26
  38. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG Bảng 3.6. Kết quả tái sinh vật liệu hấp phụ Vật liệu hấp phụ C0 ( mg/l ) Cf ( mg/l ) Hiệu suất ( % ) Silicagel 50 9,82 80,36 Kết quả trên cho thấy khả năng hấp phụ của vật liệu hấp phụ sau khi giải hấp vẫn rất khả quan hiệu suất đạt 80,36 % . Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 27
  39. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG KẾT LUẬN Sau một thời gian nghiên cứu chúng tôi đã thu được một số kết quả sau : 1. Khảo sát khả năng hấp phụ của vật liệu theo pH, kết quả cho thấy pH cho quá trình hấp phụ Fe3+ là pH = 3. 2. Khảo sát ảnh hưởng của thời gian đến quá trình hấp phụ sắt. Kết quả thực nghiệm cho thấy thời gian đạt cân bằng hấp phụ của vật liệu silicagel là 60 phút. 3. Mô tả quá trình hấp phụ của vật liệu đối với Fe3+ theo mô hình Langmuir và thu được giá trị tải trọng hấp phụ cực đại là qmax = 10,42 (mg/g). 4. Khảo sát quá trình giải hấp và tái sử dụng của vật liệu hấp phụ cho thấy khả năng rửa giải vật liệu hấp phụ bằng NaOH 10% khá tốt. Hiệu suất rửa giải đạt 90,13%. 5.Thực nghiệm cũng cho thấy khả năng hấp phụ của vật liệu hấp phụ sau khi giải hấp vẫn rất khả quan, hiệu suất đạt 80,36%. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 28
  40. KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP NGÀNH KỸ THUẬT MÔI TRƯỜNG TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Lê Huy Bá, Độc học môi trường, Nhà xuất bản đại học quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh, 2000. 2. Lê Văn Cát, Hấp phụ và trao đổi ion trong kĩ thuật xử lý nước thải, Nhà xuất bản thống kê Hà Nội, 2002. 3. Nguyễn Tinh Dung, Hóa học phân tích, phần Ш: Các phương pháp định lượng hóa học, Nxb Giáo dục Hà Nội, 2002. 4. Nguyễn Đăng Đức, Hóa học phân tích, Đại học Thái Nguyên, 2008. 5. Phạm Luận, Cơ sở lý thuyết các phương pháp quang phổ nguyên tử, Nhà xuất bản Đại học quốc gia Hà Nội, 2006. 6. Hoàng Nhâm, Hóa học vô cơ 3, Nhà suất bản giáo dục Hà Nội, 2001. 7. Trần Văn Nhân, Nguyễn Nhạc Sửu, Nguyễn Văn Tuế, giáo trình hóa lý tập 2, Nhà suất bản giáo dục, 2004. 8. Trần Văn Nhân, Ngô Thị Nga, Giáo trình công nghệ xử lý nước thải, Nhà xuất bản Khoa học và kĩ thuật, Hà Nội, 2002. 9. Trịnh Thị Thanh, Độc học môi trường và sức khỏe con người, Nhà xuất bản Đại học quốc gia Hà Nội, 2001. 10. Nguyễn Đức Vận, Hóa học vô cơ 2: Các kim loại điển hình, Nhà xuất bản Khoa học và kĩ thuật, Hà Nội, 2004. Sinh viên: Lê Văn Hiếu – MT1501 29